GIÂY PHÚT CUỐI CÙNG HÌNH NHƯ ANH ẤY ĐÃ NÓI YÊU TÔI

Chương 8

Hạ Cảnh "Ừm" một tiếng.

Nói những lời này quả thật không phải tính cách của anh ấy.

Cách chung sống của anh ấy và Lâm Quang Viễn giống như cặp vợ chồng kiểu cũ thời thập niên sáu, bảy mươi:

Làm hết những chuyện thân mật nhất, nhưng khi vô tình nhìn nhau vẫn sẽ tim đập nhanh.

Là chỗ dựa không thể thiếu của nhau, nhưng đến già cũng chưa nói được mấy lời yêu đương.

Chữ "yêu" càng không bao giờ tồn tại trong lời nói.

Nhưng bây giờ anh ấy chỉ muốn giải thích rõ ràng mọi chuyện.

Muốn nói cho Lâm Quang Viễn biết Hạ Cảnh mà cậu ấy luôn kiên trì theo đuổi là thuộc về cậu ấy, chỉ thuộc về cậu ấy.

Có lẽ là vì trong lời kể của Phạm Trác, Lâm Quang Viễn lẳng lặng nhìn anh ấy trông quá đỗi cô đơn.

Hoặc có lẽ là câu yêu anh thì thầm bên tai khi Lâm Quang Viễn đẩy anh ấy ra khỏi cửa.

Cũng có thể là sự ngừng đập đột ngột của trái tim khi anh ấy cuối cùng giải quyết xong sự cản trở từ Hạ gia, vội vã về nhà và đối diện với căn phòng trống rỗng.

Tuy nhiên, bây giờ không còn gì có thể ngăn cản anh ấy và Lâm Quang Viễn ở bên nhau nữa.

Anh ấy thật sự rất vui.

Ngay cả cái tính khí nhỏ nhen của Lâm Quang Viễn khi nói không muốn về nhà với anh ấy trong mắt anh ấy cũng vô cùng đáng yêu.

Lâm Quang Viễn làm sao có thể không cần anh ấy?

Lâm Quang Viễn là đứa nhóc rắc rối từ thời sinh viên cứ lẽo đẽo theo sau anh ấy không thể cắt đuôi, là người trên thế giới này không thể nào bỏ rơi anh ấy nhất.

 

back top