KHI THẤY HẮN GỤC TRÊN VAI CẬU TA NGỦ SAY, BETA ÔM BỤNG BẦU TRỐN VỀ QUÊN

Chương 11

Tôi đi đến trước gương.

Nhìn thấy bụng mình đã bắt đầu nhô lên một đường cong nhỏ.

Hai chuyện này xảy ra cùng lúc.

Tôi càng nghĩ càng đau đầu.

Lúc này, dòng bình luận đột nhiên cuộn trôi dữ dội.

【A a a a, tuyến tình cảm của Công và Thụ cuối cùng cũng bắt đầu rồi!!!】

【Công cứu Thụ bị đuối nước lên, miếng dán ngăn cách của Thụ rơi ra, Công ngửi thấy lần nữa liền nhận ra Pheromone của Thụ có tác dụng với mình.】

【Ngọt quá, Thụ trong phòng phóng thích Pheromone, giúp Công đi vào giấc ngủ.】

【Mê c.h.ế.t tôi rồi, Công tựa đầu lên vai Thụ kìa!】

Lòng bàn tay tôi toát một lớp mồ hôi mỏng.

Nhưng lúc này tôi vẫn chưa hoàn toàn tin vào những bình luận đó.

Tôi chạy đến nhà họ Bạch.

Người đứng đầu nhà họ Bạch không ngăn cản tôi.

Tôi đến trước cửa một căn phòng.

Cửa không đóng, tôi có thể ngửi thấy mùi hoa dành dành rất nồng từ bên ngoài.

Là mùi Pheromone của Bạch Trạch.

Đầu óc tôi trống rỗng.

Sau một lúc trấn tĩnh, tôi nhìn qua khe cửa thấy Tần Mục Dã đang tựa vào vai Bạch Trạch ngủ say.

Lòng tôi đau nhói, dạ dày cũng dâng lên cảm giác buồn nôn.

Tôi cố nén nước mắt xông ra khỏi nhà họ Bạch.

Vừa ra ngoài, nước mắt không kìm được tuôn trào.

Tôi ngồi xổm bên lề đường khóc không thành tiếng.

Cho đến khi màn đêm buông xuống, tôi mới thất thần trở về biệt thự.

Bây giờ tôi hoàn toàn tin vào những bình luận đó.

Pheromone của Bạch Trạch có thể chữa khỏi chứng rối loạn giấc ngủ của Tần Mục Dã.

Và tôi cũng sẽ bị Tần Mục Dã bỏ rơi, như những gì họ nói. Còn đứa bé trong bụng tôi, Tần Mục Dã cũng sẽ không cần.

Chút hy vọng ít ỏi trước đây đã tan biến hết sau khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Tôi lau khô nước mắt, xé nát tờ giấy khám thai rồi lên lầu thu dọn hành lý.

 

back top