KHI THẤY HẮN GỤC TRÊN VAI CẬU TA NGỦ SAY, BETA ÔM BỤNG BẦU TRỐN VỀ QUÊN

Chương 17

Dòng bình luận đã lâu không xuất hiện lại hiện ra.

【Cuối cùng cũng có thể gửi bình luận rồi.】

【Kịch bản gốc sụp đổ, bình luận cũng không gửi được luôn.】

【Cái quái gì thế, Công hoàn toàn coi Thụ là thuốc, không có chút tình cảm nào.】

【Công không lẽ thích Beta này thật?】

【......】

Tần Mục Dã kéo tôi rời khỏi phòng thí nghiệm.

Về đến nhà.

Tôi lại bị ốm nghén khó chịu, Tần Mục Dã lặng lẽ phóng thích Pheromone an ủi.

Hắn lạnh lùng hỏi: “Đói không?”

Tôi lắc đầu: “Không đói, muốn ăn trái cây.”

Hắn bắt đầu gọt táo, nhưng kỹ năng gọt của hắn rất kém, gọt xong chẳng còn lại bao nhiêu thịt.

Tôi vẫn nhận lấy ăn vài miếng.

Hắn ngồi đối diện nhìn tôi, ánh mắt dời xuống bụng tôi, lại đỏ hoe mắt.

Ban đầu tôi định nói cho hắn biết sự thật.

Nhưng thấy hắn như vậy lại cảm thấy thú vị, nên vẫn muốn trêu hắn một chút.

Mấy ngày liền, tôi nói gì, Tần Mục Dã nghe xong liền lạnh mặt đi làm.

Tôi không cho hắn ngủ cùng, hắn liền đợi tôi ngủ say lén lút lẻn lên giường.

Lén hôn tôi đầy nước miếng, rồi lặng lẽ xoa bóp đôi chân bị phù nề do mang thai của tôi.

Vào một ngày hắn đang ngồi xổm xoa bóp chân cho tôi.

Tôi u u nói với hắn: “Thật ra đứa bé trong bụng tôi là của anh.”

Hơi thở hắn nghẹn lại, ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi tưởng hắn không tin: “Thật sự là của anh, anh không tin thì chúng ta có thể đến bệnh viện giám định.”

“Mùi gỗ thông anh ngửi thấy trước đây là Pheromone tôi mua.”

Hắn vẫn không động đậy, nhìn tôi.

Không biết qua bao lâu.

Hắn đột nhiên ôm chặt tôi, vùi đầu vào vai tôi.

Nức nở khóc thút thít, trong miệng còn lẩm bẩm: “Của tôi, là của tôi.”

 

back top