LÀ BETA NHƯNG LẠI GHEN TỴ VỚI ALPHA ĐỈNH CẤP VÌ VỢ OMEGA CỦA TÔI SẼ Ở BÊN HẮN

Chương 1

Nam Chi ngồi cạnh tôi, nhìn tôi một cách khó hiểu.

"Anh không sao chứ?" Cậu ấy cau mày.

"... Không sao." Tôi vẫn còn hoảng sợ vì ánh mắt của alpha vừa nãy, cộng thêm những bình luận kỳ quái bỗng nhiên xuất hiện, nên hơi thất thần trả lời.

"Ồ." Ánh mắt cậu ấy không còn tập trung vào tôi nữa, nhanh chóng chuyển sang người đàn ông ngồi ở vị trí đầu.

Tôi lau mồ hôi trên trán, mím môi, ngước mắt nhìn khuôn mặt nghiêng xinh đẹp của Nam Chi, muốn nói lại thôi.

"... Chi Chi, anh nghĩ." Sau ba lần suy nghĩ kỹ lưỡng, tôi vẫn ghé sát tai cậu ấy, khuyên nhủ nhỏ giọng.

Dù sao, người trước mắt này trông không dễ chọc, và theo thông tin tôi biết, cậu ta thực sự không dễ chọc.

"Anh biết cái gì?" Khuôn mặt Nam Chi rõ ràng đã bắt đầu tỏ vẻ không vui, cậu ấy liếc tôi một cái, thiếu kiên nhẫn ngắt lời tôi, "Anh là beta, hiểu cái gì về sự ràng buộc giữa A và O?"

"Anh không nói là anh yêu tôi sao, vậy tại sao bây giờ có cơ hội trở thành alpha, anh lại không dám làm?"

Tôi biết cậu ấy đang nói về chuyện gì.

Nghe nói gần đây nước A nhập khẩu một loại thuốc cấm, có thể biến beta thành alpha.

Nhưng chưa kể tỷ lệ thành công hiện tại cực kỳ thấp, tôi thậm chí còn không biết tìm loại thuốc này ở đâu.

Lông mày thanh tú của Nam Chi nhíu chặt, nói càng lúc càng tức giận.

Tôi thực sự sợ cái dáng vẻ sắp nổi cơn thịnh nộ của cậu ấy, vội vàng nắm lấy tay cậu ấy dỗ dành, bảo cậu ấy đừng giận.

"Chi Chi, em đừng giận. Là lỗi của anh, anh không nói nữa."

Nam Chi nhìn tôi một cái, ánh mắt hơi d.a.o động.

Khuôn mặt vốn đang u ám của cậu ấy nhờ thái độ của tôi mà có chút chuyển biến tốt hơn.

"Nếu anh có thể..."

Cậu ấy dịu giọng, chuẩn bị nói điều gì đó.

Tôi thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm, đang định nói gì đó thì nghe thấy người bên cạnh cười nói: "Hai vợ chồng mới cưới mà, cứ quấn quýt thế này, ăn cơm cũng phải thủ thỉ tâm tình thật ngọt ngào."

Người nói câu này chính là anh hai của Nam Chi.

Tôi lập tức cảm thấy như ngồi trên đống lửa.

Biểu cảm trên mặt Nam Chi lập tức chuyển sang âm u, cậu ấy dùng sức hất tay tôi ra dưới bàn, trên mặt miễn cưỡng nở một nụ cười giả tạo.

Tôi hơi lúng túng xoa xoa góc áo, cũng nặn ra một nụ cười.

Ngẩng đầu lên, tôi thấy ánh mắt bình tĩnh của Lê Dã lại dò xét về phía này, không biết có phải bị ảnh hưởng bởi những bình luận kia không, tôi rùng mình một cái, theo bản năng muốn né tránh ánh mắt cậu ta.

Lòng tôi sợ hãi. Lại một lần nữa ngước mắt, lén lút nhìn về phía Lê Dã.

Cậu ta đang cười nói với người khác, không còn dành cho tôi một ánh mắt nào nữa.

Tôi dụi mạnh mắt mình, nghi ngờ có người dùng hình chiếu toàn ảnh để trêu chọc tôi.

 

 

back top