Chu Cảnh Hoàng bảo Thái y cho ta uống thuốc giải của ‘Nhật Lạc Tây’.
Vô dụng, ta vẫn yếu ớt như cũ.
Sau đó, hắn liền mời tất cả thầy thuốc trong kinh thành đến xem bệnh cho ta.
Có ích, không có ích, đều đến.
Ta nhìn vị thánh thủ phụ khoa trước mặt, nhéo nhéo sống mũi.
Hắn chắc chắn không chữa khỏi cho ta.
Dù sao ta không bệnh, chỉ là trúng độc.
Chu Cảnh Hoàng hạ độc ta, ta cũng tự hạ độc mình.
Yếu ớt, thổ huyết, tất cả đều do ta cố ý làm.
Chỉ cần ra khỏi kinh, ta liền có thể uống thuốc giải, lập tức khỏi bệnh.
Dù sao, làm chó săn cho Chu Cảnh Hoàng ba năm, những loại độc dược quái ác đã từng thấy đâu chỉ vài trăm.
Nếu ta không nói ra, hắn có tìm được Hoa Đà tái thế, cũng không chữa khỏi cho ta.
Thấy thuốc men không có tác dụng, Chu Cảnh Hoàng bắt đầu thay đổi chiêu trò khuyên ta uống đan dược.
Được làm từ Hồng Diên Đan Sa, cực độc.
Nhưng Chu Cảnh Hoàng tin đám đạo sĩ này.
Ta đã khuyên vài lần, hắn không nghe.
Hắn vô cùng thông minh, nhưng cũng vô cùng tự đại, cố chấp và đa nghi.
Ta sẽ không mặt đối mặt làm trái ý hắn.
Ta ăn đan dược trước mặt hắn, quay lưng lại nhổ đi.
Chu Cảnh Hoàng muốn khuyên ta ra đi vào mùa xuân.
Ta liền nhìn hắn đầy tình tứ, nói với hắn.
Ta muốn Ngự Liễn của hắn, muốn trong xe lắp thật nhiều ngân cốt than.
Cho dù là ngày Đông Chí rét buốt, cũng phải phong quang lẫy lừng đưa ta về nhà.
Hắn khàn giọng đồng ý.
Ngày ta rời kinh, không có mấy người đến tiễn.
Đồng liêu trong Cẩm Y Vệ đã cáo biệt rồi.
Hoàng đế đích thân tiễn đưa là không hợp quy củ.
Dương Các Lão đi cùng ta thì có không ít người tiễn.
Một đám người khóc lóc thảm thiết.
Ta ngồi trong xe, uống trà chờ bọn họ xong việc.
Lúc sắp tan, Liêu Bỉnh Trực đến tìm ta.
Hắn gõ vào thành xe của ta, ta liền mở cửa sổ nhìn hắn.
Hắn đứng thẳng tắp bên xe, rồi chắp tay vái ta một cái.
“Xin đại nhân bảo trọng nhiều, chúng ta sau này còn gặp lại.”
Ta khẽ lắc đầu: “Sau này không gặp lại.”
Nói xong, ta đóng cửa sổ lại.
Sau này ta không bao giờ gặp lại Chu Cảnh Hoàng nữa.
Mùa xuân năm sau, con trai trưởng của Chu Cảnh Hoàng ra đời.
Hắn lập tức sắc phong Thái tử.
Hắn phái người đến ban thưởng cho ta, vị ‘Thái tử Thái bảo’ hữu danh vô thực này.
Ta đã “chết” trước đó.
