Ta đè chặt phong thư dưới gối, tim đập như trống giục.
Nhưng Chu Cảnh Hoàng chỉ cầm lấy chiếc hộp gấm bên cạnh gối.
Bên trong hộp, chính là cây phượng trâm Đông Châu kia.
Chu Cảnh Hoàng vén tóc ta lên, cài chiếc trâm đó vào.
Hắn hài lòng ngắm nghía, sau đó nói: “A Vân, ta đã nói rồi, những gì ta có, ngươi đều sẽ có một nửa.”
Đó đã là chuyện của rất lâu, rất lâu về trước rồi.
Lúc ấy Chu Cảnh Hoàng mới chỉ bảy tám tuổi, chỉ là một thứ tử không được sủng của phiên vương.
Hắn phạm lỗi, bị đích mẫu phạt quỳ trong Phật đường.
Ta nhịn bữa tối của mình, lén mang đến cho hắn.
Nhưng hắn lại trịnh trọng bẻ đôi chiếc bánh hồ khô cứng ấy ra, chia cho ta một nửa.
“A Vân, những gì ta có, ngươi đều sẽ có một nửa.”
Ta và hắn móc ngoéo tay ước hẹn.
Mười mấy năm sau đó, ta trở thành công cụ đắc lực nhất của hắn.
Ta dìm c.h.ế.t đích huynh của hắn, để hắn trở thành Giang Hán Vương Thế tử.
Ta hạ độc cha hắn, để hắn nắm quyền Giang Hán Vương phủ.
Ta cưỡng chế tống giam Nội Các Thủ Phụ, để ngôi vị Hoàng đế của hắn càng thêm vững chắc.
“Ngươi đang nghĩ gì?”
Giọng Chu Cảnh Hoàng lạnh băng.
“Thần…”
Ta vừa mở miệng, chiếc ngọc ban chỉ (nhẫn đeo ngón cái) lạnh lẽo cứng rắn kia đã mạnh bạo tách hàm răng ta ra, đưa vào bên trong.
…
Hắn cúi người xuống, bắt đầu hôn ta.
Ta ôm chặt lấy chiếc gối, không dám động đậy, cứng cổ mặc hắn hôn.
Bàn tay hắn đè trên lưng ta, từ từ tăng thêm lực đạo.
Hắn ấn vào một vết thương do trượng đánh, ta đau đến mức trước mắt tối sầm.
Rất lâu sau, hắn cuối cùng cũng buông ta ra.
Hắn dùng ngón cái lau đi nước miếng và m.á.u dính trên khóe môi ta, ánh mắt trêu ngươi.
“Hôm nay ngược lại khá nghe lời.”
Hắn lại hôn lên trán ta một cái.
“Sau này cứ nghe lời như vậy thì tốt rồi.”
Ta cười khổ.
Chu Cảnh Hoàng nhìn chằm chằm ta, cho đến khi ta uống hết chén thuốc do Thái y sắc.
Hắn lại nhét vào miệng ta một viên đan dược do Tiên nhân đạo trưởng chế tạo.
Ta làm xong tất cả, hắn mới hài lòng rời đi.
Ta súc miệng, cẩn thận lau sạch những nơi hắn đã chạm vào.
Lúc này mới bảo Nguyên Bảo đem phong thư gửi đi.
Đợi thư hồi âm đến, ta liền có thể rời đi.
