NĂM THỨ BẢY BÊN NHAU, NGƯỜI MỚI Ở CẠNH HẮN, CÓ NĂM PHẦN GIỐNG TÔI LÚC TRẺ

Chương 14

Những ngày không phải đi bắt tiểu tam, cuộc sống nhàn hạ hơn nhiều.

Tôi mang theo đồ cúng, lần cuối cùng đến nghĩa trang thăm cô Thời.

Lảm nhảm kể cho cô nghe rất nhiều chuyện.

Nói với cô, tôi không trách cô nữa.

「Ngay cả khi từ năm tôi biết chuyện cho đến năm mười lăm tuổi gia đình luôn lục đục, năm mười sáu tuổi cô c.h.ế.t ngay trước mắt tôi, năm hai mươi sáu tuổi lại phát hiện mình di truyền tính cách hoang tưởng của cô...

「Tôi cũng không trách cô nữa.

「Ít nhất, cô là người yêu tôi lâu nhất trên đời này.」

Mấy nén hương tàn, tôi đứng dậy phủi bụi, từ biệt.

Lúc sắp rời đi, lại đụng phải một kẻ điên thậm chí ăn cả đồ cúng ––

Kỷ Minh.

Năm đó sau khi Tịch Thầm công thành danh toại, việc đầu tiên anh làm, chính là dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của tôi, trả thù, khiến nhà họ Kỷ sụp đổ.

Không lâu sau, tiểu tam của Kỷ Minh dẫn con gái bỏ trốn, ông ta cũng bị chủ nợ truy đuổi đến phát điên.

Sau khi tâm thần không ổn định, Kỷ Minh ngày nào cũng túc trực ở nghĩa trang này, ôm bia mộ cô Thời gào khóc.

Hiện tại ăn xong đồ cúng, ông ta không còn quá điên nữa.

Cúi đầu, cười lạnh gần như chế nhạo: 「Kỷ Dữ Thời, thằng đàn ông tốt mày tìm đã ngoại tình rồi, hối hận không?

「Tao đã cảnh cáo mày đừng tin lời ma quỷ của nó, đi theo vết xe đổ của mẹ mày...」

Tôi đạp mạnh vào ông ta hai cái.

Giống như năm đó ông ta cao cao tại thượng bắt tôi quay đầu, tôi nhìn xuống ông ta và lặp lại:

「Kỷ Minh, tao đếu hối hận.」

 

 

back top