NĂM THỨ BẢY BÊN NHAU, NGƯỜI MỚI Ở CẠNH HẮN, CÓ NĂM PHẦN GIỐNG TÔI LÚC TRẺ

Chương 25

Thi thể đã biến dạng của tôi làm Tống Cẩm Bạch sợ hãi không thôi.

Ngày chia tay, cậu ta còn hứa sẽ đến tìm tôi.

Chắc không ngờ lần gặp lại là một thi thể.

Cậu ta đứng đơ ra rất lâu, cho đến khi phát hiện bức thư tuyệt mệnh trên tủ đầu giường, và một bản tổng phổ có chữ ký.

Đó là thứ tôi tin vào lời hứa của cậu ta, cố ý để lại.

Cậu ta mặt mày trắng bệch đọc hết tất cả.

Run rẩy lấy điện thoại ra, gọi cho Tịch Thầm.

Giọng cậu ta nghẹn ngào không thành tiếng, cố gắng lắm mới nói ra sự thật, đầu dây bên kia lại chửi ầm lên:

「Tống Cẩm Bạch, hóa ra là mày giở trò đ.â.m bị thóc chọc bị gạo!

「Nói với Kỷ Dữ Thời, lần này giả bệnh giả c.h.ế.t đều vô dụng, đợi tao về sẽ tự mình tính sổ với anh ta...」

Tính sổ?

Tôi đã c.h.ế.t rồi, tính sổ kiểu gì?

Tôi mơ hồ bay về phía Tịch Thầm.

Một nhà máy bỏ hoang ở vùng ngoại ô.

Đối diện anh, một nhóm bắt cóc đang kề d.a.o khống chế Giang Ngộ, ép anh giao ra một bí mật công ty.

Giang Ngộ khóc lóc thảm thiết, gào thét ngăn cản:

「Tịch Thầm, em không đáng để anh làm vậy, đừng giao USB cho họ!!

「Em biết, trong mắt anh em còn chẳng phải là thế thân, em chỉ là một diễn viên dùng để kích thích Kỷ tiên sinh, là công cụ để giúp anh ấy chữa bệnh...

「Tự ý yêu anh là lỗi của em, đêm đó vượt quá giới hạn cũng là lỗi của em, em biết anh chỉ là uống say, anh chỉ yêu anh ấy, đều do em...」

Cùng với lời nói dứt, con d.a.o đang kề trên cổ Giang Ngộ bị cậu ta tự mình đ.â.m mạnh vào bụng, m.á.u chảy lênh láng.

Đồng tử Tịch Thầm co lại.

Không còn quan tâm đến bất cứ điều gì khác, liều mạng xông lên cứu người.

 

 

back top