SAU KHI NHẬN SAI ĐỐI TƯỢNG CÔNG LƯỢC, TÔI BỊ PHẢN CÔNG RỒI

Chương 14

"Cậu không phải nói không lo lắng sao? Khẩu xà tâm phật."

Tôi cầm hợp đồng, ngồi đợi dưới tòa nhà tổng bộ Trác Việt.

Nghe hệ thống châm chọc tôi, tôi lập tức giải thích.

"Đây là nhà sản xuất bảo tôi đến đàm phán hợp tác tài trợ, không phải tôi muốn đến."

"Cậu cứ tiếp tục khẩu xà tâm phật đi."

Một lát sau, tôi được thư ký đưa đến phòng họp, người đến là con riêng Nghiêm Việt.

Cũng được, ít nhất tôi cũng tiếp xúc được với nhân vật trung tâm.

Trong lúc nói chuyện, Nghiêm Việt dựa vào tôi càng lúc càng gần, khiến tôi phải né tránh.

Đến khi nói chuyện xong, tôi đã cách xa vị trí ban đầu một khoảng.

"Tiểu Nghiêm tổng, Nghiêm Trác có ở công ty không? Tôi có đồ muốn chuyển giao cho cậu ấy."

Nghiêm Việt nghe tôi muốn tìm Nghiêm Trác, ánh mắt lập tức trở nên sâu xa.

"Cậu quen anh trai tôi?"

Tôi chịu đựng ánh mắt dò xét của cậu ta, nói tránh đi trọng điểm.

"Đây là thù lao cậu ấy giúp tôi lúc trước, mặc dù bây giờ cậu ấy không thiếu, nhưng cũng là tiền của cậu ấy, tôi muốn tự tay đưa cho cậu ấy."

Nghiêm Việt nghe vậy gật đầu, dẫn tôi lên lầu.

"Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, Nghiêm Trác đã khôi phục ký ức, không nhớ chuyện sau khi mất trí nhớ, ngay cả khuynh hướng cũng quên rồi, tôi không dám đảm bảo anh ấy sẽ gặp cậu đâu."

Nói rồi, tay cậu ta đặt lên vai tôi xoa nắn, ghé sát vào tai tôi thì thầm.

"Nếu anh ấy không cần cậu, cậu có thể tìm tôi."

Ánh mắt nhìn thẳng của Nghiêm Việt khiến tôi vô cùng khó chịu, vội vàng giãy ra khỏi tay cậu ta.

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Nghiêm Trác đang ở cách đó không xa.

Bây giờ cậu ta mặc một bộ vest đen, trông lạnh lùng tuấn tú, nhưng khi nhìn về phía tôi, sắc mặt còn đen hơn cả bộ vest.

Tôi cười chào cậu ta, nhưng cậu ta vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng nhìn tôi, hoàn toàn không còn vẻ dịu dàng đầy tình cảm như lúc trước, thậm chí không có cả sự ham muốn đơn thuần.

Hệ thống không phải nói cậu ta "sắc khởi ý" với tôi sao, sao khôi phục ký ức lại thay đổi cả sở thích được.

Nghiêm Trác cau mày nhìn tôi, sau đó lại lạnh lùng nhìn về phía sau tôi, sát khí đằng đằng.

Tôi thuận theo ánh mắt của cậu ta quay đầu lại, nhưng bị Nghiêm Trác kéo mạnh vào văn phòng.

 

 

 

back top