Lời tôi vừa dứt, ba đôi mắt đồng loạt nhìn chằm chằm về phía tôi.
“Lâm Bắc?”
“Tao suýt quên mất, nhà mình còn một đứa con trai.”
Ừm, đúng vậy, một Beta nhỏ bé, mờ nhạt thì là như thế đấy.
“Mày gả qua, Sầm Kim Tiêu có đồng ý không?”
Tôi nhún vai.
“Dù sao thì hắn cũng chỉ cần nhà họ Lâm cử một người đi liên hôn, là ai cũng chẳng quan trọng đâu.”
“Nếu em trai đã không muốn gả như vậy, vậy thì tôi sẽ đi.”
“Coi như là trả ơn… ơn dưỡng dục mà nhà họ Lâm dành cho tôi bấy lâu nay.”
