SAU NĂM THỨ BA ĐƯỢC HẮN BAO NUÔI, TÔI ÔM BỤNG BẦU BỎ TRỐN ĐỂ DƯỠNG THAI

Chương 8

Mấy năm nay, tôi đã tiết kiệm được kha khá tiền.

Có tiền của Tạ Cảnh Chi cho, cũng có tiền tôi tự kiếm.

Tôi liên hệ với một người bạn cũ ở tỉnh ngoài.

Nhờ anh ấy thuê giúp tôi một căn nhà.

Bà nội đang sống ở viện dưỡng lão.

Mỗi ngày đều chơi mạt chược, nhảy múa, rất vui vẻ.

Tôi nói với bà là tôi phải đi công tác học tập, khoảng một năm.

Dù rất không nỡ, nhưng bà vẫn ủng hộ quyết định của tôi.

Từ viện dưỡng lão trở về, Tạ Cảnh Chi đưa tôi đến một nơi.

Một nhà máy ở ngoại ô.

Tôi nghi ngờ hỏi: "Chúng ta đến đây làm gì?"

Anh mở cửa, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: "Vào trong sẽ biết."

Cánh cửa mở ra, tôi thấy hai người bị trói trên ghế.

Miệng lẩm bẩm chửi rủa.

Vừa thấy Tạ Cảnh Chi đến gần, họ lập tức im bặt.

Tạ Cảnh Chi đá cho mỗi người một cú.

"Hôm trước ở buổi tiệc, chúng mày nói gì về Du Trân?"

Hai người đó giả vờ ngây ngô.

Tạ Cảnh Chi tát cho mỗi người một cái, hờ hững nói:

"Công ty của gia đình chúng mày, tao nhấc chân lên là có thể giẫm nát."

Hai người bắt đầu cầu xin.

"Tạ thiếu, chúng tôi sai rồi."

"Chúng tôi đáng chết, không nên nhòm ngó người của anh."

Tạ Cảnh Chi kéo tôi lại gần.

"Bảo bối, chịu uất ức lớn như vậy tại sao không nói với anh?"

"Anh đã nói rồi, người của anh không cần sợ đắc tội bất kỳ ai."

Tay anh đặt lên mu bàn tay tôi, dẫn dắt tôi cầm lấy một con d.a.o nhỏ.

Gạch một đường lên mặt mỗi người đó.

Tạ Cảnh Chi ném con d.a.o đi, cảnh cáo: "Sau này liệu hồn mà giữ mồm giữ miệng."

Hai người kia sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, liên tục gật đầu.

Anh nhận lấy khăn ướt từ trợ lý, nhẹ nhàng lau tay cho tôi.

Từ nhà máy trở về nhà.

Tim tôi vẫn đập rất nhanh.

Tạ Cảnh Chi với tư cách kim chủ, đối xử với tôi còn tốt như vậy.

Thế thì anh sẽ đối xử với Khương Nam tốt đến mức nào?

Tôi cố ép mình không nghĩ nhiều nữa.

Con người không nên tham vọng những thứ không thuộc về mình.

Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, trong lòng tôi trống rỗng.

Ba năm này cứ coi như một giấc mộng đẹp tôi đã từng mơ.

Bây giờ, đã đến lúc phải tỉnh dậy rồi.

 

 

back top