TÔI LÀ ALPHA HẠNG XOÀNG, MẸ LẠI TÌM CHO TÔI OMEGA HÀNG TOP LÀM VỢ

Chương 14

Thẩm Kỷ Châu như đã chuẩn bị từ trước, miệng lưỡi lưu loát.

“Không nói thì sao lại thành lừa dối? Anh không hỏi thì em nói làm sao? Em tự dưng nói ra à?”

“Hơn nữa từ khi kết hôn đến giờ anh có cho em cơ hội nói không? Hai ngày này anh không phải là muốn ngủ với em, thì là đuổi em ra khỏi phòng, còn ra ngoài tìm omega khác nữa, em nói làm sao được?”

“Là anh nói muốn có con, em đồng ý rồi, kết quả quay đầu lại ngủ với em rồi lại không muốn chịu trách nhiệm, Mạnh Nham, anh coi em là cái gì?”

Thẩm Kỷ Châu nói năng hùng hồn, nếu tôi không phải là người trong cuộc thì đã tin rồi.

Tôi không hiểu sao những chuyện này qua miệng anh ta lại biến chất, tất cả đều thành lỗi của tôi.

Quan trọng là anh ta nói có lý có cứ, không tìm được sơ hở để phản bác.

Không thể không thừa nhận, tôi nói không lại anh ta, tôi nói một câu, anh ta có mười câu chờ tôi.

Tôi nghiến răng, ấm ức nói: “Cậu nói với tôi không có tác dụng, tìm mẹ tôi mà nói, chuyện nhà tôi do bà ấy quyết định.”

Mắt Thẩm Kỷ Châu sáng lên: “Bà ấy đồng ý thì anh sẽ chịu sao?”

Mẹ tôi ghét nhất là người khác lừa dối bà, hồi nhỏ tôi nói dối một lần, bà cầm roi lông gà đuổi đánh tôi khắp một con phố.

Tôi cười với vẻ không có ý tốt: “Chỉ cần cậu thuyết phục được bà ấy, tôi không có ý kiến.”

Thẩm Kỷ Châu vui mừng như một đứa trẻ, hưng phấn ôm chầm lấy tôi.

“Em sẽ cố gắng.”

Một lúc sau, anh ta ngẩng đầu lên, có chút ngượng ngùng nói:

“Em xin lỗi, chồng ơi, vừa nãy em nói chuyện với anh to tiếng quá, vì nghĩ đến việc anh sẽ bỏ rơi em, em cảm thấy rất khó chịu, nên hơi mất kiểm soát cảm xúc.”

“Chồng ơi, em thích anh, em không muốn rời xa anh.”

Thẩm Kỷ Châu rất giỏi làm nũng, một tiếng “chồng ơi” ngọt ngào khiến lòng tôi ấm áp, đầu óc quay cuồng.

Tôi hơi mất phương hướng, thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ cứ tiếp tục như thế này với anh ta cũng không tệ.

Tôi véo mạnh vào đùi mình, trấn tĩnh lại.

“Ai biết có phải cậu lại đang lừa tôi không?”

Anh ta gấp gáp nắm tay tôi đặt lên n.g.ự.c mình.

“Anh sờ xem, khi người ta nói dối, tim sẽ không tự chủ đập nhanh hơn.”

Tôi “Hừ” một tiếng: “Điều đó chỉ chứng tỏ kỹ thuật nói dối của cậu tốt, mặt không đổi sắc tim không đập nhanh.”

Thẩm Kỷ Châu đột nhiên quỳ xuống, cởi áo choàng tắm của tôi.

Cơn gió lạnh ùa vào khiến tôi hoảng hốt.

“Cậu làm gì?” Ba chữ đó đã biến điệu ngay khoảnh khắc Thẩm Kỷ Châu cúi đầu.

Xong rồi, cái đầu vừa mới hồi phục lại càng chóng mặt hơn.

Bên tai lại vang lên từng tiếng “chồng ơi”.

Tôi ngây ngô cười: “Anh đây, vợ ơi.”

 

 

back top