Vì tiền thuốc thang cho mẹ, tôi đã chọn con đường bán thân để kiếm tiền nhanh

Chương 18

Cái đầu lông xù trước mặt làm tôi nhột nhột. Lục Thừa Dã vùi vào n.g.ự.c tôi. Lại bóp lại véo còn cắn nữa. Tôi không thể nhịn được nữa ấn vai anh ta: "Sưng rồi đấy."

Lục Thừa Dã lại bắt đầu tấn công từ phía dưới. Rất nhanh tôi lại bị kéo vào vòng xoáy mới. Trọn ba ngày ba đêm. Từ giường đến cửa sổ sát đất, từ sofa đến bàn, từ phòng khách đến phòng tắm. Cuối cùng trên gương, rải rác đầy những đốm nhỏ. ...

Tỉnh dậy vẫn còn xóc nảy. Không biết từ lúc nào đã ở trên máy bay, ngoài cửa sổ là bầu trời xanh biếc.

"Lục Thừa Dã." Giọng tôi khản đặc không chịu nổi: "Chúng ta đang đi đâu vậy?"

Anh ta nói gọn lỏn: "Ra nước ngoài đăng ký kết hôn."

"Hả?" Tôi có chút mơ hồ: "Gấp thế sao?"

"Nào, uống chút nước làm ẩm họng đã." Anh ta đỡ tôi ngồi dậy.

"Ai bảo cậu có tiền án, nhỡ đâu cậu phủi đ.í.t không nhận người, tôi biết tìm ai mà nói lý đây?" Giọng Lục Thừa Dã đáng thương còn mang theo chút ủy khuất, tôi lập tức bị chọc cười.

"Ha ha ha, ôi chao~"

Vô tình kéo trúng vết thương, tôi đau đến nhe răng trợn mắt: "Lục Thừa Dã, anh tuổi chó à?"

"Đúng vậy, cậu không đồng ý tôi sẽ tiếp tục cắn cậu."

"Tôi kết, tôi kết hôn là được chứ gì, tôi thật sự sợ anh rồi..."

Mắt Lục Thừa Dã sáng lấp lánh, yết hầu lăn lên, lại muốn áp sát: "Bé ngoan~"

"Đừng đến nữa."

Tôi nắm chặt thắt lưng quần: "Đừng ép tôi quỳ xuống cầu xin anh..."

(Hết)

 

back top