XUYÊN SÁCH THÀNH DÂN CÔNG SỞ, BETA DÍNH PHẢI SẾP ALPHA LÀ RẮN THÀNH TINH

Chương 3

Tôi hoàn toàn bị chấn động.

Vợ à?

Người này chắc không phải có vấn đề gì đấy chứ?

Lần đầu gặp mặt mà đã gọi người ta là vợ!

Thế giới ABO cũng không hoang đường đến mức này chứ.

Dù có đẹp trai đến mấy cũng không thể làm càn được.

"Khoan... khoan đã, Tổng giám đốc, anh buông tôi ra trước, tôi không phải vợ anh!"

Tôi dùng hết sức bình sinh để đẩy anh ta ra.

Không chỉ bị áp chế về chiều cao, anh ta còn là một Alpha.

Không những không kéo được khoảng cách, tôi còn bị siết chặt đến mức gần như không thở nổi.

"Không, em chính là vợ anh! Anh nhớ em quá."

Giọng anh ta đầy tủi thân, cúi đầu vùi vào cổ tôi.

Tham lam ngửi lấy mùi hương trên người tôi.

Cảm nhận được sự ngứa ngáy trên cổ, tôi buộc mình phải bình tĩnh lại.

Dựa vào kinh nghiệm đọc sách nhiều năm của mình.

Alpha này đang trong kỳ phát tình.

Không tỉnh táo, đang tìm bạn đời.

Đúng rồi, thuốc ức chế.

"Tổng giám đốc, anh buông tôi ra trước."

"Anh không muốn, anh chỉ muốn ôm vợ thôi."

Nói rồi, lực đạo càng lúc càng mạnh hơn.

Để bảo toàn mạng sống, tôi mặc kệ người này có phải sếp của mình hay không, trực tiếp hét lên: "Trình Dực Nam, mau buông tôi ra!"

Anh ta do dự một chút, rồi nhẹ nhàng nới lỏng.

Sau đó cúi đầu kéo bàn tay đang chống trước n.g.ự.c mình, đặt lên mặt cọ cọ.

Trong mắt long lanh hơi nước, tủi thân nói: "Vợ ơi, đừng mắng anh, anh sợ..."

Mấy lời chửi thề đã đến miệng lại bị nuốt ngược trở vào.

"Thuốc ức chế của anh ở đâu?"

Anh ta lắc đầu: "Anh không biết..."

Hỏi cũng như không.

Tôi dắt anh ta đi tìm khắp văn phòng một lượt.

Cuối cùng tìm thấy thuốc dạng viên trong ngăn kéo, không nhanh bằng tiêm trực tiếp.

Nhưng có còn hơn không.

Chỉ là, tại sao miếng dán trên lọ thuốc này lại là chữ viết tay?

Không phải hàng kém chất lượng đấy chứ.

Ngoài cái này ra cũng chẳng tìm thấy cái nào khác.

Tôi thở phào một hơi.

Hy vọng đừng có c.h.ế.t người là được.

 

back top