Tôi khuấy thìa, pha cà phê.
"Chẳng lẽ hai người họ là một cặp? Nhưng cũng không đúng, hai Alpha sao có thể ở bên nhau được."
Tôi nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Trình Dực Nam và khuôn mặt hồ ly của Phó Lâm, "Hình như cũng có thể ở bên nhau."
"Thôi bỏ đi, không liên quan đến mình, đừng nghĩ nữa."
Tôi bưng cà phê vào, Phó Lâm nháy mắt với tôi.
"Thư ký nhỏ định nhảy việc không? Tay nghề pha cà phê của cậu không tồi."
Tuy biết anh ta chỉ nói đùa, nhưng tôi vẫn dứt khoát từ chối: "Xin lỗi Tổng giám đốc Phó, tôi chưa có ý định nhảy việc."
"Trình Dực Nam trả cậu bao nhiêu, sang chỗ tôi tôi trả cậu gấp đôi."
Nghe đến lương bổng là tôi kích động rồi.
Chưa kịp nói gì, Trình Dực Nam đã lên tiếng đuổi người: "Muốn tăng ca à? Lại đây phê duyệt tài liệu giúp tôi đi."
"Sao anh lại nhắc đến chuyện này nữa."
"Nếu không giúp thì đừng làm lỡ việc của tôi."
Phó Lâm cảm nhận được, Trình Dực Nam vì một con người mà muốn đuổi anh ta đi.
"Hai người là một phe, tôi đi là được chứ gì!"
Nói xong, anh ta liền để lại không gian riêng cho chúng tôi.
Công việc của tôi là ngồi nhìn Trình Dực Nam phê duyệt tài liệu.
Cũng tốt, không cần làm gì cả.
Kiếm được một vạn tệ.
Tôi nhìn đồng hồ, rồi nhìn Trình Dực Nam, lấy hết can đảm hỏi: "Tổng giám đốc, tôi có thể tan làm chưa ạ?"
Anh ta gật đầu.
"Cậu cứ đi làm và tan làm đúng giờ là được."
"Cảm ơn Tổng giám đốc, anh làm xong cũng về sớm nhé, tôi đi trước đây."
Tôi cúi người chào anh ta, đeo túi xách lên rồi vội vã chạy ra khỏi văn phòng.
