XUYÊN SÁCH THÀNH DÂN CÔNG SỞ, BETA DÍNH PHẢI SẾP ALPHA LÀ RẮN THÀNH TINH

Chương 8

Ngày hôm sau đẩy cửa bước vào.

Văn phòng không có người.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Đi đến bàn làm việc của mình.

Phát hiện đồ vật đã bị dịch chuyển.

Chiếc gối ôm đặt trên ghế giờ nằm trên bàn.

Bề mặt còn cuộn tròn một cục màu đen.

"Cái gì đây?"

Tôi ngồi xuống ghế, nhìn cục màu đen đó.

Trên người có vảy đen, hơi giống thú cưng.

"Không phải là con rắn cưng mà Tổng giám đốc nuôi đấy chứ."

"Không ngờ người trông lạnh lùng như vậy lại còn nuôi thú cưng nữa."

Giọng tôi rất khẽ, cục màu đen đó rất nhanh đã tỉnh lại.

Nó mở đôi mắt dọc màu vàng kim, như hổ phách tan chảy.

Nhìn thấy tôi trước mặt, nó ngẩn ra.

Sau đó hoảng sợ chui xuống gầm bàn, tôi còn chưa kịp phản ứng.

Nhanh như chớp biến mất khỏi tầm mắt tôi.

Tôi nhìn về hướng đó, là phòng nghỉ của Tổng giám đốc.

Cánh cửa khép hờ, tôi muốn bước vào xem thử, nhưng sợ Trình Dực Nam đang nghỉ ngơi bên trong.

"Không được, là thư ký thì phải có đạo đức nghề nghiệp!"

 

back top