XUYÊN THÀNH EM TRAI NUÔI CỦA NAM CHÍNH MÙ, MẮC BỆNH TỰ KỶ, TÔI PHẢI CẢM HÓA ANH TA

Chương 5

Sáng hôm sau, khi thiếu gia thật cầm báo cáo xét nghiệm ADN đến nhận thân, ngoài bố mẹ Cảnh, người vui mừng nhất chính là tôi.

Ngoài việc cuối cùng cũng có thể rời xa tên khốn Cảnh Việt, tôi còn phát hiện thiếu gia thật này lại chính là thiếu niên tôi đã đỡ hôm qua.

Đối với việc tìm thấy em trai ruột, Cảnh Việt lại im lặng đến bất thường, chỉ ngồi trên sofa, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.

"Báo cáo ADN của Cảnh Khê là thật, thằng bé thực sự là con ruột của chúng ta, vậy Tiểu Bảo..."

Sau khi vui mừng, ánh mắt của bố mẹ Cảnh chuyển sang tôi.

Con trai lớn là Cảnh Việt, con trai út là Cảnh Khê, đây mới là trình độ đặt tên bình thường, còn cái tên Cảnh Tiểu Bảo của tôi nghe có vẻ qua loa.

Tôi giả vờ đau buồn, nhưng sự hưng phấn trong giọng nói không thể che giấu được.

"Bố mẹ... à không, cô chú, vì con là giả, con nên nhường lại vị trí, con sẽ tự rời khỏi nhà họ Cảnh..."

Giọng Cảnh Việt lại vang lên gần như cùng lúc với tôi, nhưng lời anh nói lại khác một trời một vực.

"Bố mẹ, con không cho phép Tiểu Bảo đi."

Kể từ sau chấn thương tâm lý, Cảnh Việt đã rất lâu không nói chuyện với bố mẹ Cảnh, trừ những lúc nói chuyện với tôi.

Mặc dù vì quá lâu không nói nên giọng anh vẫn có chút vỡ, nhưng lần này anh lại nói ra trước mặt người ngoài rằng muốn giữ tôi lại.

Bố mẹ Cảnh đương nhiên là vô cùng kích động.

Tôi ngạc nhiên, anh giữ tôi lại làm gì? Nếu tôi đem hết những đồ vật cá nhân anh đã dùng mà tôi lén lút "sưu tầm" ra, chắc anh sẽ sợ c.h.ế.t khiếp!

"Con muốn Tiểu Bảo ở lại bên cạnh con..."

Giọng điệu anh kiên quyết hơn bao giờ hết.

Bố mẹ Cảnh cũng thấy rõ thái độ khác thường của Cảnh Việt đối với tôi.

Không không không, nhưng tôi không muốn... Tôi muốn về nhà.

Ngay khi tôi định mở lời từ chối, chuẩn bị chào đón hành trình công lược đối tượng mới của mình, hệ thống vang lên.

"Đinh~ Đối tượng công lược đã được cập nhật, chúc mừng ký chủ đã liên kết với thiếu gia thứ hai nhà họ Cảnh, Cảnh Khê. Hãy xóa sạch giá trị u ám của cậu ta, giành lấy cơ hội về nhà!"

Lời nói mắc kẹt trong miệng tôi, rồi xoay tròn.

"... Cô chú! Xin hai người hãy giữ con lại, con có thể làm vệ sĩ cho hai thiếu gia!"

Cảnh Việt nhíu mày, có vẻ không hài lòng với cách nói này.

 

back top