XUYÊN THÀNH EM TRAI NUÔI CỦA NAM CHÍNH MÙ, MẮC BỆNH TỰ KỶ, TÔI PHẢI CẢM HÓA ANH TA
Tôi xuyên thành em trai nuôi giả của nam chính mù, mắc chứng tự kỷ, xuất thân hào môn trong một thế giới truyện PO.
Thiết lập nhân vật của tôi là một vai phụ đáng khinh, luôn thèm khát anh ta.
Khốn nỗi, nhiệm vụ mà hệ thống giao cho tôi là phải cảm hóa anh ta, nhưng lại không được lệch vai.
Để được về nhà, một gã trai thẳng như tôi bắt đầu giả làm gay, ngày ngày lẽo đẽo theo sau nam chính để lấy lòng.
Ngoài việc kề cận không rời, chăm sóc tận tình, làm cây gậy dò đường cho anh, mỗi ngày tôi còn phải tuân theo nhân vật, lén lút lấy trộm đồ vật cá nhân của anh để "sưu tầm".
Đáng tiếc, giá trị u ám của Cảnh Việt cứ mãi cao không chịu giảm, cho đến khi thiếu gia thật của gia tộc hào môn được nhận về, cũng là lúc tôi phải cuốn xéo.
Chỉ một tuần sau khi tôi chuyển đối tượng công lược, trên đường tan làm, tôi đột nhiên bị người ta bắt cóc.
Cảm giác lòng bàn tay ấm áp vuốt ve tỉ mỉ trên khuôn mặt tôi, đồng thời, một thứ gì đó của người phía sau cũng lặng lẽ ấn sát vào lưng tôi.
"Không phải em từng nói sẽ mãi là chó dẫn đường của anh sao? Cún con không ngoan rồi."
