Người đàn ông đặt chén súp gà xuống.
Anh ta bế xốc tôi lên, quăng xuống giường.
Sau đó, một tay tháo kính gọng vàng, rồi cúi người đè xuống.
Khuôn mặt thanh lãnh, tuấn mỹ bỗng nhiên phóng đại ngay trước mắt tôi.
Tôi nuốt nước bọt.
Ý nghĩ báo cảnh sát bay biến trong chốc lát.
Một Alpha cực phẩm như thế này, nếu ra ngoài treo biển ít nhất cũng phải mười vạn tệ một đêm.
Ngủ với anh ta một đêm.
Hình như tôi không lỗ.
Ngay khi tôi đang hồi hộp và mong chờ nhắm mắt lại.
Người đàn ông khẽ búng vào trán tôi.
“Lâm Chiêu, sao em lại tham lam thế?”
“Chưa no cũng không được ăn nữa.”
“Đêm qua em ngất đi ba lần, những chỗ sưng tấy cũng chỉ vừa mới bôi thuốc xong, có thèm đến mấy cũng phải nhịn.”
Tôi mở mắt, vừa xấu hổ vừa kinh ngạc.
Ơ, sao anh ta biết tên tôi?
“Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó.”
Người đàn ông đứng dậy, bưng chén súp gà đặt ở cửa vào.
Múc một muỗng thổi nguội rồi đưa đến bên môi tôi.
“Cho dù em có quyến rũ, hôm nay cũng không thể tiếp tục.”
“Kỳ phát tình của em vừa mới kết thúc, cơ thể cần được nghỉ ngơi.”
Không biết nghĩ đến điều gì, hàng mi dài của người đàn ông khẽ rũ xuống.
Vẻ ngoài vốn đã thanh lãnh bỗng chốc tăng thêm hai phần lạnh lẽo.
“Hơn nữa, kỳ phát tình lần này, em đã ở nhà anh trọn bảy ngày.”
“Không về nữa, chồng em sẽ bắt đầu nghi ngờ đấy.”
