Kỳ thực hành vi này có ý nghĩa như một sự phân rõ ranh giới với cậu ấy, nhưng tôi không nghĩ nhiều.
Chỉ là trong thâm tâm tôi hy vọng cậu ấy không phải vất vả như vậy, dù sao ở giai đoạn hiện tại tiền bạc đối với cậu ấy có vẻ quan trọng hơn.
Lục Nhẫn nhìn thấy, không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày. Cậu ấy dậy làm bữa sáng, ăn xong tâm trạng tôi lại tốt hơn.
Trong khoảng thời gian này, không hiểu sao tôi lại ở đây luôn, may mà cậu ấy dường như không tỏ ra không vui. Trong lòng tôi đang suy tính làm sao để thể hiện phong độ alpha của mình, lấy lại chút thể diện đã mất lần trước.
Nhưng mỗi lần lên giường, tôi đều bị cậu ấy hôn đến mơ màng, quên hết mọi thứ, cậu ấy bảo tôi làm gì tôi liền làm nấy.
Cho đến khi cảm giác nguy hiểm ập đến, tôi mới giật mình tỉnh giấc, mặt đỏ bừng giãy dụa: “Không được không được, tôi là alpha.”
Lục Nhẫn nắm chặt eo tôi, không cho tôi cử động. Lồng n.g.ự.c rộng lớn áp xuống, cảm giác áp bức rất chân thực, khuôn mặt thiếu niên cọ vào mặt tôi: “Bảo bối, tôi đương nhiên biết anh là alpha, lẽ nào anh thích tôi chỉ vì tôi là omega sao?”
Giọng cậu ấy rất trầm buồn: “Tôi còn tưởng anh chỉ đơn thuần thích con người tôi, nhưng bảo bối, tôi cũng đâu phải nhìn vào việc anh là alpha mà mới ở bên anh.”
Cậu ấy nói nhiều quá, làm tôi rối bời.
Nhưng tôi… thật sự thích Lục Nhẫn đến mức đó sao?
Cam tâm tình nguyện nằm dưới cậu ấy, kỳ thực tôi không biết, nhưng tôi vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc từ chối: “Không được.” Hơn nữa còn đương nhiên dùng ngón tay chạm nhẹ vào miệng cậu ấy: “Tôi muốn ở trên.”
Ánh mắt Lục Nhẫn sâu thẳm, không từ chối, và khi tôi ngẩn ngơ ngã xuống giường, cậu ấy đứng dậy đè xuống.
Tôi không nghĩ rằng chúng tôi đã ở bên nhau, tôi có vẻ hơi tồi tệ, chỉ là thích cậu ấy, muốn ở bên cậu ấy một thời gian, tương lai tôi không dám nghĩ, tôi phải nghe lời anh cả.
Lục Nhẫn cũng không ép buộc, vẫn thỏa mãn ôm tôi hôn, cậu ấy rất thích tiếp xúc thân mật.
Tôi không nhịn được hỏi: “Cậu thật sự chỉ có mình tôi là alpha chứ?”
Lục Nhẫn cười: “Sao anh lại không tin tôi, bảo bối. Đương nhiên chỉ có mình anh là alpha rồi, tương lai cũng sẽ chỉ có một mình anh thôi, tôi đã xác định một người là sẽ xác định rồi.”
Lời này khiến tim tôi đập thình thịch, vừa vui vừa lo, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện cả đời với cậu ấy.
Tôi rất thích Lục Nhẫn, nhưng thích chỉ là thích, nói chuyện xác định một người cả đời như vậy, cảm giác chỉ là một lời nói bốc đồng trong mối quan hệ mập mờ thôi.
Nhưng tôi vẫn rất vui, vươn tay ôm cậu ấy, hứa hẹn như một tên tra nam: “Yên tâm, tôi sẽ đối tốt với cậu.”
Lục Nhẫn cười nhẹ: “Cảm ơn bảo bối.”
