Nếu nhất định phải hình dung, thì đại khái chính là...... Tốt một cách chưa từng có.
Rốt cuộc là ai đang nói chuyện với Quý Tụng Mân? Bô bô.
Yến Trì rầm rì mở mắt ra, buồn bã đụng vào cơ bụng Quý Tụng Mân: “Anh gọi điện thoại với ai thế, ồn quá.”
“Quý Việt Đình.” Quý Tụng Mân không muốn giấu giếm, thản nhiên vô cùng.
“......”
Thà không hỏi còn hơn.
Ngừng một lát, Yến Trì gắng sức mở to đôi mí mắt sưng tấy: “Hai anh làm sao lại trò chuyện vào lúc này.”
“Cậu ta gọi điện thoại cho anh, anh thấy thì nghe,” Quý Tụng Mân vẻ mặt thật thà, như không cố ý nói, “Cậu ta vừa rồi chúc anh và em lâu dài.”
Hiện tại Quý Việt Đình trong mắt Yến Trì, rút đi kính lọc và ánh sáng hào quang mà chính mình đã gán lên ngày xưa, vẻ cao cao xa không của bạch nguyệt quang dần dần rơi xuống, một chút lọt vào đám đông ồn ào thời cao trung. Mà những sự ngưỡng mộ và yêu thích niên thiếu kia, đều giao phó cho một người khác.
Lúc này, Yến Trì tự nhiên không biết Quý Tụng Mân đang đùa giỡn gì, cũng không biết Quý Việt Đình đã xảy ra chuyện gì, anh chỉ biết: Buồn ngủ quá, eo quá mỏi, buồn ngủ.
Yến Trì xoa xoa mắt thuận miệng hỏi: “Vậy anh nói cảm ơn chưa?”
Đối phương rốt cuộc đã đưa ra chúc phúc cho tình yêu của họ, luôn phải cảm ơn một chút, đây là lễ phép.
Quý Tụng Mân: “Vừa rồi chưa kịp, lần sau nhất định.”
Yến Trì hài lòng gật gật đầu, anh duỗi tay trong không trung lung tung sờ soạng, Quý Tụng Mân thấy thế đưa tay mình lên, Yến Trì một phen nắm lấy: “Chúng ta nắm chặt thời gian ngủ một lát, bằng không không có sức lực, mau nằm xuống.” Yến Trì dùng tay kia vỗ vỗ drap giường mới thay, giống như mèo vẫy đuôi.
Quý Tụng Mân nhìn dáng vẻ mơ mơ màng màng của anh, lại chỉ muốn lập tức bắt đầu.
Vì thế anh ta nói: “Em ngủ đi, anh lại quá một lát.”
Lời tuy nói thế, Yến Trì nhắm mắt một lát, lại rất nhanh bị người đánh thức.
“Ngô......” Anh theo bản năng giơ tay, cắn ngón trỏ, khó chịu mà ngửa đầu ra sau.
Chiếc cổ thon dài lộ ra một đoạn, Alpha cúi đầu, cắn một miếng không nặng không nhẹ, ngay cả răng nanh cũng chưa đưa ra, chỉ để lại hai vệt dấu vết mờ không thể thấy trên làn da Yến Trì.
Sóng triều từng đợt đánh tan lý trí, Yến Trì sắp khóc đến nơi, chỉ đứt quãng nói: “Anh...... Cố ý, dày vò em.”
Mất ăn mất ngủ không ngủ đàng hoàng, ở đây câu dẫn anh, thật là một chút đạo đức cũng không có!
Quý Tụng Mân chịu đựng cơn ngứa từ răng nanh truyền đến cùng bản năng đánh dấu, nhẹ nhàng mút hôn mặt Yến Trì, mỗi một chỗ cũng không chịu buông tha.
Anh ta l.i.ế.m đi nước mắt mặn chát của Beta, đá chiếc miếng cắn và điện thoại ở cuối giường xuống sàn nhà, mê hoặc mở miệng: “Như vậy...... Lát nữa em sẽ ngủ càng sâu.”
________________________________________
Cắt đứt điện thoại, Quý Việt Đình ngồi trên giường một lát, lại bắt đầu đợt trị liệu phục hồi chức năng.
Viên Mạn gần đây công việc bận rộn, thường xuyên còn phải đi công tác, không phải mỗi ngày đều có rảnh đến thăm hắn, Quý Xa Giai trúng gió đã lâu, Quý Việt Đình và ông ta tình cảm cũng không sâu, bản thân mình cũng chưa hoàn toàn khỏe, tự nhiên không rảnh rỗi đi quan tâm ông ta.
Chọn đi chọn lại như thế, Quý Việt Đình cuối cùng lựa chọn tìm đến anh trai ruột.
Chỉ là không ngờ, điện thoại hắn gọi tới không đúng lúc lắm, có vẻ có chút vướng bận.
“Tiên sinh, ngài gần đây trông tinh thần tốt hơn rất nhiều.” Bác sĩ chủ trị mỉm cười đánh giá.
Quý Việt Đình vui vẻ tiếp thu.
Hắn là Alpha cấp độ tin tức tố cực cao, năng lực tái sinh chữa trị tế bào cơ thể kinh người, tỉnh lại chưa đầy nửa tháng đã có thể xuống đất đi lại, tuy nói vẫn còn chút khó khăn, nhưng so với những người khác đã tốt hơn rất nhiều.
Dịch vụ chăm sóc đỉnh cấp dựa theo trạng thái cơ thể hắn chế định cụ thể liệu trình phục hồi chức năng, thời gian mỗi ngày cũng tăng lên từng bước, trở nên càng ngày càng dài.
Hoàn thành nhiệm vụ ngày hôm đó sau, Quý Việt Đình mồ hôi nóng ròng ròng, ngồi nghỉ trên ghế ở hành lang dài hoa viên.
Và hắn vừa ngồi xuống, liền gặp Andrew đến thăm.
Quý Việt Đình biết Andrew là bạn của Quý Tụng Mân, đối phương và mình giao tiếp không nhiều, gần đây lại quan tâm mình như thế, kia khẳng định là ý của Quý Tụng Mân.
Nghĩ đến đây, Quý Việt Đình bỗng nhiên có chút áy náy.
Hắn nhỏ hơn Quý Tụng Mân một ít, từ trước khi Quý Tụng Mân hiểu chuyện, hắn vẫn còn là một cậu nhóc ranh. Đến sau này hắn về nước, hai người giao lưu càng ít. Đến khi lớn lên, bạn bè bên cạnh mình nhiều lên, phần bận tâm đến anh trai liền càng thêm loãng.
Quý Việt Đình luôn nói Quý Tụng Mân không có gì thú vị, vì vậy cũng không thường gặp mặt anh, nơi hai người sau này gặp nhau nhiều nhất, là phòng họp Trường Ưng.
Nhưng hiện tại xem ra, khác với sự bỏ qua của mình, Quý Tụng Mân đối với mình, là rất tốt.
Anh đã cứu mạng mình, lúc này ngay cả công việc bên ngoài cũng không quên phó thác bạn bè đến thăm xem...... Quý Việt Đình nghĩ, lần sau hắn nhất định phải đền bù một chút.
Quý Tụng Mân là vô dục vô cầu, nhưng hiện tại, anh ấy không phải có chị dâu sao!
“Hey em trai, hôm nay sắc mặt trông không tồi nha!” Andrew tự quen thuộc chào hỏi.
Quý Việt Đình cũng đáp lại bằng nụ cười: “Vâng, bác sĩ nói tình trạng phục hồi chức năng của em rất tốt, không cần bao lâu là có thể xuất viện.”
“Nga, a, ừm?” Chuông cảnh báo của Andrew bỗng nhiên vang lớn, “Khoan đã, cậu không cần quan sát thêm chút nữa sao? Chuyện này cũng không phải việc nhỏ đâu nha, ngàn vạn đừng lấy thân thể mình ra đùa giỡn!”
Vì huynh đệ mà đổ m.á.u Andrew lúc này còn không biết nguy cơ của Quý Tụng Mân đã giải quyết, sợ Quý Việt Đình giờ phút này về nước làm loạn, làm sao cũng muốn trấn an tổ tông này xuống.
Nghe vậy, ánh mắt Quý Việt Đình càng thêm thành khẩn: “Đa tạ nhắc nhở, em sẽ chú ý.”
Andrew bị hắn nhìn như vậy, có chút vô cớ mà nghĩ: Cậu ta bị sao vậy? Sao lại nhìn mình như thế?
“Andrew, anh biết không, em vừa rồi gọi điện thoại cho anh em, anh ấy cư nhiên nói mình đang yêu đương.” Quý Việt Đình đột ngột tung ra tin sét đánh giữa trời quang.
Andrew vừa nghe suýt nữa dậm chân.
“What?”
Ban đầu hắn còn tưởng rằng Quý Tụng Mân bại lộ rồi chứ, nhưng liếc thần sắc Quý Việt Đình, dường như cũng không phải như vậy.
Sau một lúc lâu, miễn cưỡng xác nhận đối phương hẳn là hoàn toàn không biết gì cả sau, Andrew dò hỏi: “Lời này, anh em tự miệng nói sao?”
“Đương nhiên, anh ấy hai ngày này đang kì mẫn cảm, chị dâu ở bên cạnh anh ấy.”
“......”
Nghe Quý Việt Đình nói ra hai chữ “chị dâu”, thần kinh thái dương Andrew nhảy lên, nếu hắn đủ không đạo đức, lúc này đã có thể cười rồi.
Hắn thật sự rất muốn cười.
“Anh em nhiều năm như vậy đều không có người bên cạnh, vừa về nước cư nhiên liền phá lệ, cũng không biết là ai làm anh ấy luân hãm như vậy. Em còn khá tò mò,” Quý Việt Đình nói, chuyển hướng Andrew, “Anh và anh em thân nhau, anh có biết chuyện này không?”
Andrew đáng thương lắc đầu như trống bỏi: “Không biết.”
Bất quá nếu gặp mặt, cậu hẳn là sẽ biết rõ hơn không thể biết thêm nữa, em trai.
“Vậy à...... Thật là đáng tiếc, người anh em thích hẳn là rất không tồi, sau khi về nước, chúng ta nói không chừng cũng có thể làm bạn bè.” Quý Việt Đình còn rất chờ mong.
Andrew cũng theo gật gật đầu, thầm nghĩ quả thật đáng tiếc.
—— Đáng tiếc California không có bình chọn kẻ xui xẻo hạng mười.
Bằng không kêu Quý Việt Đình đi, nói không chừng cuối cùng có thể mừng đến vòng nguyệt quế.
