BỊ CẬU NHỎ TỪ CHỐI, LẠI PHÁT HIỆN ĐỐI TƯỢNG YÊU QUA MẠNG LÀ CẬU ẤY

Chương 13

Những ngày tiếp theo.

Tôi như ngồi trên đống lửa.

May mắn thay, Thương Hiểu sắp chuyển đi.

"Tiểu Tụng, nhớ phải nhớ cậu nhỏ đấy."

Tôi: ...

Nhớ cái quái gì.

Buổi tối, mẹ tôi đột nhiên nhắn tin hỏi tôi có nhận được yêu cầu kết bạn của Thương Hiểu không.

Tôi lập tức thấy không ổn.

Tay run rẩy chuyển sang nick chính.

Nhìn thấy cái ảnh đại diện và biệt danh quen thuộc, cùng với dòng tin nhắn đính kèm: "Bé cưng, ra ban công nhìn xuống đi."

Tôi tối sầm mắt.

Lồm cồm bò ra ban công, khi nhìn rõ bóng dáng Thương Hiểu.

Chân tôi mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất.

Hết rồi.

Tất cả đều tiêu đời rồi.

Thương Hiểu biết rồi.

Một lát sau, tiếng gõ cửa vang lên.

Tôi nuốt nước bọt, nhìn qua mắt mèo thấy khuôn mặt Thương Hiểu.

Suýt chút nữa lại quỳ xuống.

cậu nhỏ có vẻ lười đợi, trực tiếp tự mở cửa.

Cửa vừa mở, tôi liền chạy.

Giọng nói lạnh lùng, cứng rắn của Thương Hiểu vang lên sau lưng tôi: "Nếu em chạy, tôi không ngại cho mẹ em biết em đã nói chuyện với cậu nhỏ như thế nào đâu."

Một phút sau, tôi ngoan ngoãn ngồi đối diện Thương Hiểu.

Chờ đợi sự phán xét của cậu nhỏ.

Trong cơn mơ hồ, tôi nghe thấy tiếng kèn đám ma của chính mình.

Sự xấu hổ, bất an, bối rối bao trùm lấy tôi.

Tôi chột dạ muốn chết.

Thương Hiểu ngồi đối diện tôi, thong thả uống trà, khí chất bao trùm.

Tôi giống như một tù nhân đang bị thẩm vấn.

Bầu không khí có chút khó xử.

Sau hai phút, tôi không nhịn được nữa.

"... Chuyện này, là tai nạn." Tôi hít sâu một hơi, cứng nhắc ngẩng đầu lên, giải thích: "Cháu không biết đối tượng yêu qua mạng là cậu."

 

 

 

back top