BỊ TRÓI BUỘC VỚI "HỆ THỐNG HIẾU TỬ", TÔI PHẢI DỖ NGỌT BỐ NUÔI ĐỂ THỪA KẾ GIA TÀI

Chương 32

Trên đường về nhà, Chu Ngộ Nghiên nắm lấy tay tôi.

Tôi giả vờ nghiêm túc mở lời: “Chuyện năm xưa, tôi đã biết hết rồi.”

“Chuyện gì?”

“Lý do anh đuổi dì Lưu và Khương Bằng.”

Tay Chu Ngộ Nghiên từ từ siết chặt.

“Không phải vì anh ghét họ, mà là anh phát hiện họ ăn cắp vặt.”

Lúc đó, bố tôi vừa mất, trong nhà người ra người vào hỗn loạn.

Dì Lưu và Khương Bằng đã nhân cơ hội đó trộm tiền và vài món đồ trang trí có giá trị mà bố tôi thường để trong thư phòng.

Cuối cùng bị Chu Ngộ Nghiên phát hiện.

“Chỉ là, sau này tôi đã thắc mắc rất lâu.”

“Tại sao anh lại không nói lý do chính đáng này, mà cứ khăng khăng nói là vì ghét dì Lưu nên mới sa thải bà ấy?”

“Bây giờ tôi đã hiểu rồi.”

Tôi ngẩng đầu lên cười ranh mãnh với hắn.

“Anh sợ tôi biết sẽ buồn đúng không?”

Quả thực, từ nhỏ người thân bên cạnh tôi không nhiều.

Mẹ tôi ly hôn xong không bao giờ đến thăm tôi nữa, bình thường chỉ có một người bố bận rộn, thường xuyên không thấy mặt.

Và sau khi bố tôi mất, lại chỉ còn lại một mình tôi.

Lúc đó, tôi yếu đuối và nhạy cảm, người duy nhất tôi thân thiết là dì Lưu và Khương Bằng.

Nếu tôi biết ngay cả hai người họ cũng lừa dối tôi...

Vì vậy, Chu Ngộ Nghiên lúc đó thà tự mình làm kẻ xấu, cũng không chịu nói cho tôi sự thật.

Tôi nửa đùa nửa thật dùng khuỷu tay thúc vào hắn: “Không ngờ, lúc đó anh có lòng bảo vệ tôi mạnh mẽ đến vậy!”

Chu Ngộ Nghiên mím chặt môi, mặt từ từ đỏ lên.

Tôi yêu cái vẻ này của hắn c.h.ế.t đi được!

Thế là tôi kéo cà vạt hắn, hôn mạnh lên môi hắn.

“Thành thật khai báo, anh có phải đã có ý đồ từ sớm với tôi rồi không?”

 

 

back top