CHIM HOÀNG YẾN CỦA KIM CHỦ LÀM TINH

Chương 19

Ban đầu tôi còn lo lắng cậu ta sẽ không quen, cứ chăm sóc cậu ta và nói chuyện với cậu ta, kết quả tôi phát hiện mình lo lắng thừa rồi.

Chưa đầy nửa tiếng vào cửa, cậu ta đã hòa đồng với bạn bè tôi, còn có hai người giơ điện thoại xin thêm WeChat cậu ta.

Người bạn thân khoác vai tôi hỏi nhỏ: “Cậu quen được cậu em trai vừa đẹp trai vừa thông minh này ở đâu thế? Có bạn gái chưa? Tôi giới thiệu em gái tôi cho cậu ta.”

Mặt tôi đen lại, không cười nữa.

“Cậu ta có chủ rồi, bớt tơ tưởng đi.”

Quay đầu nhìn lại, Lan Dao lại đang trò chuyện rất vui vẻ với một người bạn thân khác của tôi, hai người suýt ôm nhau.

“Hai cậu dính sát vào nhau làm gì, tách ra cho tôi.” Tôi ngồi phịch xuống giữa hai người họ.

Kết quả hai người trực tiếp đẩy tôi ra: “Anh đừng cản trở, tụi này đang nói chuyện nghiêm túc đấy.”

Tôi tức chết, người bạn thân này làm việc ở Cục Hàng không Vũ trụ, anh ta có thể nói chuyện nghiêm túc gì với Lan Dao chứ.

Người bạn thân bất mãn trách móc tôi: “Cái này thì anh không hiểu rồi, A Dao là một fan cuồng hàng không vũ trụ, rất nhiều kiến thức về hàng không cậu ta đều biết. Mới nói chuyện nửa tiếng tôi đã phát hiện ra, cậu ta thật sự rất thích.”

Thôi được rồi, đến cả “A Dao” cũng gọi rồi, tôi ở bên cậu ta lâu như vậy mà còn gọi cả họ cả tên.

Hai người họ tiếp tục khoác vai trò chuyện, căn bản không thèm để ý đến tôi.

Ngay cả khi về nhà, Lan Dao nhắc đến người bạn thân của tôi vẫn đầy vẻ sùng bái.

Tôi giận mà không thể nói ra, sợ mình trở nên nhỏ mọn.

Thế nên tôi chỉ có thể bù đắp lại trên giường, chặn cái miệng nhỏ cứ thao thao bất tuyệt khen ngợi người đàn ông khác của cậu ta lại.

Lan Dao không biết có phải đã thông suốt không, hình như biết tôi không vui.

Thế nên buổi trưa cậu ta làm vài món ăn, bảo chú Tăng mang đến công ty cho tôi.

Trong lòng tôi ngọt ngào, không nhịn được muốn khoe khoang một chút.

Thế là tôi chụp vài tấm ảnh, đăng kèm dòng chữ trên Facebook: “Kèm ảnh, bữa trưa yêu thương do bà xã tự tay làm.”

Kết quả vui quá hóa buồn.

Tôi quá tự mãn, quên không chặn ông nội.

 

back top