CHIM HOÀNG YẾN CỦA KIM CHỦ LÀM TINH

Chương 2

Người này rất cao, ước chừng ít nhất cũng phải trên mét tám lăm như tôi, thân hình gầy gò nhưng thẳng tắp như cây tùng.

Máu đỏ tươi chảy dọc bên má xuống xương hàm. Một chiếc ô tô đi qua, đèn xe rọi vào mặt cậu ta, lộ ra một gương mặt xinh đẹp.

Mắt tôi sáng lên, tim bắt đầu đập loạn không kiểm soát.

Một cậu trai, sao lại có thể đẹp đến vậy.

Trông cậu ta chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi. Gương mặt trắng nõn dính máu, khiến ngũ quan vốn đã diễm lệ lại càng thêm phần yêu mị. Đôi môi đỏ mọng hơi cắn lại, trông thật sự đáng thương.

Khuôn mặt có đường nét trôi chảy, khi gió thổi qua, vầng trán trơn láng lộ ra, ánh mắt sâu thẳm có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng một nốt ruồi son giữa lông mày lại thêm một chút dịu dàng.

Điểm trừ duy nhất là mái tóc vàng hoe lấp lánh, hoàn toàn không hợp với gương mặt này.

Trông thì đáng thương, nhưng vừa mở miệng đã khiến người ta muốn đấm: “Là lỗi của tôi, nhưng xe của anh đắt quá, tôi không đền nổi.”

Gương mặt này thật sự quá mãn nhãn, nhất thời tôi không thể rời mắt.

Tôi thầm nghĩ, nếu ngày nào cũng được nhìn thấy gương mặt đẹp như thế này thì tốt biết mấy.

Thấy tôi không nói gì, người đó có chút bực mình: “Dù sao tôi cũng không có tiền, anh muốn làm gì thì làm?”

Tôi cười lạnh: “Muốn quỵt nợ?”

Người đó mặt dày không sợ nước sôi, chống nạnh nhìn thẳng vào tôi nói cứng: “Dù sao thì muốn tiền tôi không có, muốn mạng cũng được nhưng không đáng, cùng lắm thì ‘lấy thân đền nợ’ thôi.”

Nói xong, vẻ mặt đầy bất cần và lưu manh.

Tôi bật cười.

Nghĩ đi nghĩ lại, đây quả là một đề nghị không tồi.

 

 

back top