Tiêu Hằng nghe anh trai mình nói những lời này, liền thấy phiền lòng.
【 Không có gì để nói hết, anh không phải chưa từng cho em cơ hội, em không tìm được người để ổn định, thì anh giúp em tìm.
Hai đứa bắt đầu tiếp xúc từ bây giờ, trước bồi dưỡng tình cảm mấy ngày. Hơn nửa tháng nữa thì kết hôn, tổ chức hôn lễ. 】
Tiêu Cẩn dụi tàn thuốc vào gạt tàn, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hằng kiên định đến mức không có đường sống để từ chối.
Bữa cơm này ăn đến mức Tiêu Hằng trong lòng hoảng loạn không yên. Cậu ta hận không thể b.ắ.n c.h.ế.t Lý Thiểm.
Lý Thiểm cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt đầy cảm xúc mà cậu ta nhìn tới, liền đáp lại bằng một nụ cười.
Nụ cười này, giống như sự khiêu khích của người chiến thắng dành cho kẻ bại trận dưới tay. Tiêu Hằng thiếu chút nữa không tức chết.
Sau khi bữa tối kết thúc, nhà ăn chỉ còn lại Lý Thiểm và Tiêu Hằng. Tiêu Hằng nghiến răng nói:
【 Anh rốt cuộc muốn làm gì?! Anh lại không phải không biết, tôi chán ghét anh đến mức nào! Anh không sợ anh làm tôi nóng nảy, cho anh một viên đạn sao?! 】
Lý Thiểm đi đến trước mặt cậu ta, một đôi mắt phượng đơn thẳng tắp nhìn chằm chằm cậu ta, tay sờ lên mặt cậu ta, chậm rãi vuốt ve, dường như có vô hạn tình yêu muốn phóng thích:
【 Càng tiếp cận em, liền tiếp cận địa ngục. Anh không vào địa ngục, ai vào địa ngục? 】
Tiêu Hằng bị ánh mắt ngày càng điên cuồng của anh ta dọa sợ, lảo đảo lùi về sau hai bước, khóe miệng run rẩy:
【 Cái tên biến thái nhà anh! Tôi mặc kệ anh em nói thế nào, dù sao tôi sẽ không thỏa hiệp. Anh cút đi, về sau đừng quấy rầy tôi! 】
【 Ừm, tối nay trước cứ thế đã. Anh cho em chút thời gian để từ từ. Từ ngày mai, chúng ta bắt đầu hẹn hò. 】
Lý Thiểm cũng mặc kệ Tiêu Hằng nói gì, dù sao chính là tự mình quyết định. Nói xong, khoác áo vest lên liền chuẩn bị rời đi.
Tiêu Hằng:.....
Cậu ta nhìn mặt Lý Thiểm, thực sự có một cảm giác vô lực sâu sắc. Muốn tát anh ta mấy cái, lại sợ anh ta sướng. Mắng anh ta lại sợ làm anh ta cứng.
【 Anh.... Anh đừng tưởng rằng thuyết phục được anh tôi, là có thể làm gì được tôi....】
【 Được rồi, đừng giận. Anh đâu có làm gì em nữa đâu? Em giữ chút sức, lên giường mà mắng. Anh thích nghe. 】
Lý Thiểm trước khi đi, hôn Tiêu Hằng đến mức toàn thân nhũn ra, mới cảm thấy mỹ mãn rời đi. Tiêu Hằng trở lại phòng, liền bắt đầu đập phá đồ đạc. Đập mệt mỏi liền tắm rửa ngủ.
Cậu ta ngủ một giấc đến tối hôm sau. Lý Thiểm đến đón cậu ta đi ăn tối.
Cậu ta không muốn đi, anh trai cậu ta mệnh lệnh cậu ta nhất thiết phải đi.
Cậu ta chỉ có thể không tình nguyện ngồi lên xe Lý Thiểm đi đến nhà hàng ăn cơm.
Tiêu Hằng không muốn nhìn thấy cái mặt đáng ghét của Lý Thiểm, vì thế vẫn luôn nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ xe.
【 Sao thế? Mặt mày khó chịu vậy? 】
Tiêu Hằng coi như không nghe thấy.
【 Không muốn nhìn thấy anh à? 】
【 Anh có thể câm miệng không?! Ồn muốn chết! 】
【 Được, anh nghe lời vợ.” 】
Tiêu Hằng lập tức bùng nổ, quay đầu trừng anh ta:
【 Không phải, anh gọi ai là vợ đó?! 】
【 Trong xe này chẳng lẽ còn có người thứ ba sao? Bé cưng.” 】
Lý Thiểm ngữ khí quen thuộc, hệt như họ là vợ chồng già vậy. Xưng hô như vậy, là chuyện cực kỳ bình thường.
Tiêu Hằng mí mắt co giật một chút:
【 Anh đang giả vờ phải không? 】
【 Chứ còn gì nữa? Em nghĩ anh đùa giỡn với em à? 】
Lý Thiểm khinh phiêu phiêu liếc nhìn cậu ta.
Tiêu Hằng mím chặt môi:
【 Anh rốt cuộc cho anh tôi cái lợi ích gì?! 】
【 5% cổ phiếu Lý gia. 】
【 Anh bị ngáo à?! Dùng cả mười tỷ để đổi tôi?! 】
【 Cảm động rồi à? Vậy hôn anh một cái đi...】
Lý Thiểm cười khẽ một tiếng, chỉ chỉ môi mình.
【 Tôi hôn anh cái đầu anh ấy, anh đúng là đồ não tàn, tôi sợ bị anh lây bệnh. 】
Tiêu Hằng đầy mặt ghét bỏ, hận không thể đập c.h.ế.t anh ta như đập c.h.ế.t một con ruồi. Lý Thiểm thu hồi tầm mắt, nhìn thẳng tình hình giao thông phía trước, không chút để tâm nói:
【 Lần này em trở về, rất nhiều chuyện đều không do em quyết định. Về sau cái tính càn quấy của em nên sửa lại đi. 】
Tiêu Hằng nếu không sợ xảy ra tai nạn xe cộ, đã sớm tung một quyền vào mặt Lý Thiểm:
【 Không phải, nếu anh em nhận tiền anh, vậy anh tìm anh em đi chứ! Anh đến tra tấn tôi làm cái gì?! 】
【 Bởi vì anh thích em, bởi vì anh yêu em, bởi vì anh muốn ch*ch em, bởi vì anh muốn ch*ch em từ bên trong.... Mấy lý do này đủ chưa? 】
Lý Thiểm giống như đang làm theo thủ tục vậy, cực kỳ nghiêm túc thốt ra những lời sắc tình đến cực điểm này, mặt không đổi sắc.
Tiêu Hằng nhắm mắt, cưỡng chế bản thân bình tĩnh lại, không đáng vì một cái tên biến thái mà đánh đổi mạng sống của mình:
【 Tôi muốn xuống xe, dừng xe lại. 】
【 Không dừng được. 】
【 Anh không dừng xe, tôi nhảy xe. 】
【 Em nhảy đi. Em c.h.ế.t rồi, anh sẽ tuẫn tình.” 】
Lý Thiểm từ nhỏ đã nhìn Tiêu Hằng lớn lên, sao có thể không biết cái đức tính tham sống sợ c.h.ế.t của cậu ta. Tiêu Hằng dám nhảy thì quỷ mới tin.
Quả nhiên, Tiêu Hằng nhìn đường phố xe cộ qua lại ngoài cửa sổ xe, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Cậu ta còn trẻ, cậu ta còn có vô vàn thời gian tươi đẹp, cậu ta không nỡ chết.
Ăn xong bữa tối đại khái là 9 giờ. Tiêu Hằng lập tức muốn về nhà, không muốn ở thêm một giây nào với anh ta.
Lý Thiểm liền dỗ rồi kéo túm cậu ta vào rạp chiếu phim.
Rạp chiếu phim các cặp tình nhân đôi lứa, hai người đàn ông lớn ôm ôm ấp ấp, lập tức thu hút ánh mắt mọi người.
Tiêu Hằng tuy rằng ngày thường chơi bời phóng khoáng, nhưng đó đều là trong âm thầm.
Bây giờ, mối quan hệ không thể công khai như với Lý Thiểm lại bị bày ra trên mặt bàn thế tục.
Tiêu Hằng thẹn quá hóa giận đẩy Lý Thiểm một cái, cắn răng nói nhỏ:
【 Anh đừng có luôn động tay động chân với tôi! Anh không thấy mất mặt, tôi còn ngại đó! 】
【 Anh sai rồi. Đều nghe lời vợ. 】
Lý Thiểm vẻ mặt cưng chiều nhìn cậu ta, tựa như đang nhìn một đứa trẻ vô cớ gây rối.
Tiêu Hằng nắm chặt nắm đấm, trừng anh ta. Lý Thiểm đáp lại bằng một nụ cười.
Tiêu Hằng:.....
Trong quá trình xem phim, Lý Thiểm nhất quyết đòi mười ngón tay đan vào nhau với cậu ta, đến những khoảnh khắc cao trào của cốt truyện, còn phải dùng một ánh mắt ý vị thâm trường nhìn về phía cậu ta.
Tiêu Hằng bị anh ta nhìn đến tê dại da đầu, thực sự là không muốn ở lại thêm một giây nào nữa.
Tìm cớ chuồn đi vệ sinh rồi lén lút đi ra ngoài, đang chuẩn bị chặn một chiếc xe bên đường để về nhà.
Cổ tay bị người ta nắm chặt, kéo về phía sau, cả người ngã ngược lại. Ngay sau đó, rơi vào một vòng tay dày rộng.
Tiêu Hằng ngửi thấy một mùi t.h.u.ố.c lá quen thuộc thoang thoảng.
Trong lòng cậu ta nháy mắt lạnh đi nửa phần. Bên tai truyền đến tiếng Lý Thiểm thì thầm:
【 Muốn chạy trốn, hả? 】
Tiêu Hằng không thể nói rõ tâm trạng mình lúc này. Muốn g.i.ế.c người, nhưng đánh không lại.
Muốn mắng những lời khó nghe, nhưng lại chẳng gây ra được nửa điểm thương tổn. Cậu ta dứt khoát thay đổi chiến thuật.
Tiêu Hằng nhịn xuống cơn giận, xoay người lại, nheo mắt cười nhưng không cười:
【 Anh không phải nói anh thích tôi sao? 】
Lý Thiểm biết bụng cậu ta chứa ý đồ xấu, ánh mắt lóe lên, phối hợp cậu ta nói:
【 Đúng vậy, sao thế? 】
【 Vậy anh không thể cứ tương tư đơn phương được? Anh cũng hy vọng tôi thích anh chứ? 】
Tiêu Hằng cố ý làm giọng nói mềm mỏng đi, mang theo chút ý vị dụ hoặc.
Lý Thiểm nhìn bộ dạng đầy rẫy ý xấu của cậu ta, hận không thể lập tức kéo cậu ta lên giường làm một trận. Nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như trước:
【 Thế thì chắc chắn rồi, em làm thế nào mới có thể thích anh đây? 】
【 Tôi muốn anh nghe lời tôi nói, tôi nói đông, anh không thể hướng tây. Tôi nói tây, anh không thể hướng đông. Thế nào, anh làm được, tôi liền yêu anh! 】
Tiêu Hằng trong tay kỳ thật không có gì lợi thế, cậu ta đơn giản đang đánh cược Lý Thiểm đủ yêu cậu ta.
Lý Thiểm cười, cười đến mức Tiêu Hằng trong lòng tê dại:
【 Anh sẽ không nghe đâu. 】
Tiêu Hằng trừng anh ta một cái:
【 Vậy anh chính là không yêu tôi rồi. Anh cũng đừng gọi tôi là vợ, người ta đều nghe lời vợ, anh có nghe lời vợ không? Anh lại dám gọi tôi là vợ? 】
Lý Thiểm nhàn nhạt một câu, liền chặn miệng cậu ta:
【 Người ta cho anh làm, em cho anh làm, anh liền nghe lời em.” 】
Tiêu Hằng:....
【 Tôi phải về nhà. Anh buông tay. 】
Tiêu Hằng dùng sức giật tay anh ta, căn bản không giật ra được, vì thế sắc mặt lập tức kéo xuống.
Lý Thiểm hừ một tiếng:
【 Xem xong phim, em liền muốn đi về à? 】
【 Chứ còn gì nữa? Anh còn muốn làm gì? 】
【 Em không phải tay chơi lão luyện sao, luật ngầm ở đây em phải hiểu rõ hơn anh chứ, có phải là.... 】
Lý Thiểm nói, liền ghé sát vào người Tiêu Hằng, môi gần như dán lên tai cậu ta.
