LÃO HỔ CŨNG MUỐN XÀO COUPLE SAO?

Chương 3

Ta đã thành công thuyết phục Lăng Tầm hợp tác với ta.

"Vậy tối nay chúng ta đi diễn tập một chút đi."

Ta và hắn đã hẹn giờ, quay người định trở về.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, Lăng Tầm lại cắn lấy đuôi ta.

"Tại sao phải là tối nay?"

"Ngươi muốn diễn bây giờ sao?" Ta liếc nhìn những người bên ngoài tường kính, "Bây giờ có người đấy, nhỡ diễn giả quá chẳng phải rất xấu hổ sao?"

"Tại sao phải diễn?"

Hắn dùng mũi húc húc vào m.ô.n.g ta: "Trực tiếp làm thật chẳng phải tốt hơn sao?"

Không phải... huynh đệ?

Rộng rãi đến vậy sao?

"Vậy được rồi!" Ta nhảy nhót tại chỗ hai cái, có chút kích động mà vẫy vẫy đuôi.

"Vậy nếu ngươi đã nhiệt tình mời mọc như vậy, ta sẽ không khách sáo đâu nhé!"

Ta dùng chân sau làm trụ, đứng thẳng nửa thân trên, một phát đè lên lưng Lăng Tầm.

"Hề hề, ta sẽ nhẹ nhàng chút—"

Lời còn chưa nói xong, ta đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, giây tiếp theo ta đã bị Lăng Tầm hất ngã xuống đất.

"Gừ—"

Hắn nhe răng gầm gừ về phía ta.

"Không phải, đợi đã, đợi đã..."

Ta dùng móng vuốt đẩy hắn.

"Làm gì thế, chúng ta chẳng phải đã nói rõ rồi sao? Sao lại trở mặt nhanh như vậy?"

Hắn lại gầm lên với ta một tiếng, rồi dùng sức lật ta lại.

"Ơ?" Ta ngây người một chút.

Không phải muốn tấn công bụng ta sao? Tại sao lại lật ta lại cắn m.ô.n.g ta?

Nhưng ngay sau đó ta nhận ra điều không ổn, hắn không chỉ cắn, hắn còn l.i.ế.m một cái!

"Ca! Ca! Không cần hy sinh đến mức này đâu!" Giọng ta run rẩy: "Chúng ta không cần phải làm người đồng tính thật đâu!"

"Đây chẳng phải là ngươi đã đồng ý sao?"

"Ta đồng ý không phải chuyện này!"

Nhưng tiếng gầm gừ của ta hoàn toàn vô dụng, hắn đã đè lên, và cắn chặt gáy ta.

Hắn thậm chí còn có tâm trạng trêu chọc ta: "Khoảng thời gian này đã nuôi ngươi béo lên không ít, hương vị không tệ!"

"Cút đi!"

Ta cố gắng lăn lộn để thoát ra, nhưng trọng lượng của Lăng Tầm lớn hơn ta một nửa, kỹ năng săn mồi lại vượt xa ta.

Hắn ghì chặt ta xuống đất, dùng thứ cứng ngắc của hắn chẹn vào m.ô.n.g ta...

Cúc hoa của ta! Nguy rồi!

Ta rên rỉ thảm thiết, tuyệt vọng nhìn về phía khán giả ngoài sân, hy vọng có ai đó nhận ra tình cảnh bi thảm hiện tại của ta, từ đó thông báo cho nhân viên quản lý đến cứu ta.

Quả thật có người bên ngoài tường kính nhìn thấy chúng ta.

Số người nhìn thấy cũng không ít.

Khách du lịch bị động tĩnh bên này thu hút, lũ lượt rút điện thoại ra vây quanh.

Nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của họ, động tác của Lăng Tầm cũng dừng lại.

"Bọn họ cầm cái hộp vuông kia làm gì?"

"Quay "phim mèo" (ám chỉ: phim người lớn, cảnh nóng)..."

"Cái này có được duyệt không?"

"Của người thì không, của mèo thì chắc— Mẹ kiếp! Đau quá!!!"

Tên Lăng Tầm này căn bản không tò mò về câu trả lời, hắn chỉ là muốn ta phân tán sự chú ý, để ta buông lỏng cảnh giác!

 

back top