Khoảnh khắc cúi đầu hôn lên.
Giống như lao mình vào dòng dung nham cuồn cuộn.
Đây chính là điều tôi muốn.
Máu toàn thân lập tức sôi trào, lý trí tan thành mây khói.
Làm theo bản năng chiếm hữu, đòi hỏi, khuấy đảo.
Đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhói, mùi m.á.u tanh nhanh chóng lan khắp khoang miệng.
“Chát” một tiếng giòn tan!
Anh tôi tát tôi một bạt tai.
Đuôi mắt đỏ bừng, vừa kinh hãi vừa tức giận.
“Quý Minh Viễn! Em phát điên cái gì!”
Tôi day má, ngước mắt:
“Anh, em biết mình đang làm gì.
“Em yêu anh, nên muốn anh, chuyện thường tình thôi.”
Anh tôi tức đến bật cười, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, giơ chân đạp tôi:
“Cút! Đừng bắt anh phải quất em!”
Tôi không nhúc nhích, thuận thế tóm lấy mắt cá chân anh gập vào ngực, giơ tay kìm chặt quai hàm, nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi đang ướt át kia.
Hơi thở va chạm, lưỡi giao chiến.
Thật sự quá sướng.
Cổ bị năm ngón tay siết chặt, tôi cười, cắn môi dưới anh rồi nuốt nước bọt:
“Anh, nếu là người phụ nữ váy đen kia hôn anh, anh có chống cự như vậy không?
“Anh và cô ta mới quen được bao lâu?
“Cô ta có yêu anh bằng em không?
“Anh muốn bỏ rơi em à?”
Người dưới thân đột nhiên ngừng giãy giụa.
Bàn tay anh tôi siết cổ tôi từ từ thả lỏng, chuyển sang vuốt ve bên má vừa bị tát của tôi, giọng nói vẫn còn thở dốc:
“Buồn à?”
Đầu óc tôi trống rỗng trong chốc lát, như thể đột nhiên có người nhét cho một viên kẹo.
Tôi gật đầu, rồi lại lắc đầu.
Anh tôi cong môi, vòng tay ôm cổ tôi, giọng nói khẽ khàng dịu dàng:
“Quý Minh Viễn, nhắm mắt lại.”
Tôi nghe lời làm theo.
Cảm nhận hơi thở nóng bỏng từng chút một áp sát.
Tim đập điên cuồng, tôi không nhịn được mở mắt.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, mặt anh tôi đột nhiên trầm xuống.
Chưa kịp phản ứng, vị trí của hai đứa đã thay đổi ngay lập tức.
Đầu gối anh ghì mạnh vào bụng tôi.
Tôi bị lừa.
Sự lạnh lẽo trong tim khiến tôi không muốn nhúc nhích.
“Anh, anh đùa em.”
“Đùa em thì sao? Anh còn phải quất em nữa!”
Vừa dứt lời, anh tôi rút mạnh chiếc thắt lưng đã lỏng, gấp đôi lại quất mạnh vào đùi tôi.
Tiếp theo là cái thứ hai.
Khi anh tôi giơ thắt lưng lần thứ ba, tôi lật người lăn xuống thảm.
Cú quất thứ ba trượt.
Anh tôi nhảy xuống sofa đuổi theo quất tôi.
“Còn yêu anh không?
“Còn muốn anh không?
“Em dám giở trò lưu manh với anh? Anh thấy em ngứa da muốn bị dạy dỗ!”
Mỗi câu anh tôi nói ra là một cú quất.
Tôi lăn từ chân sofa đến trước tủ TV.
Cổ áo đột nhiên bị siết chặt, anh tôi túm cổ áo tôi kéo dậy:
“Sai hay không sai?”
Tôi nhìn vào đôi mắt đầy giận dữ của anh, đột nhiên cười:
“Yêu anh thì có gì sai?”
Môi anh tôi khẽ mở, nhất thời nghẹn lời.
Tôi cụp mắt, gạt tay anh ra, quay người bước về phía cửa.
“Đứng lại!”
Dừng lại hai giây, tôi nghiêng người, nhìn lại.
“Còn muốn đánh nữa không?”
Anh tôi hít sâu một hơi, dùng thắt lưng chỉ vào phía dưới thân tôi:
“Cái bộ dạng quỷ quái này của em đi ra ngoài dọa ai?!”
Tôi cúi đầu nhìn lướt qua, nhướng mày vẻ không quan tâm:
“Yên tâm đi anh, em chỉ có cảm giác với anh thôi, lát nữa là ổn.”
Khoảnh khắc tôi quay lưng đi, cổ tay bị siết chặt.
Anh tôi kéo tôi đi vào trong.
Tôi cười cười:
“Anh muốn giúp em sao?”
Dừng lại trước cửa phòng tắm, anh tôi giơ chân đạp tôi vào:
“Nói thêm một câu nữa anh đánh c.h.ế.t em!”
