NHẶT ĐƯỢC SẾP TỔNG TÀI Ở BÃI RÁC

Chương 5

Tối hôm đó, tôi nằm mơ về Nam Mục.

Trong mơ, Nam Mục gãi cằm tôi, nói những lời giống hệt ban ngày.

Khác biệt là, tôi thực sự biến thành một con chó, bất chấp tất cả mà nhào lên Nam Mục, đè lên người anh và l.i.ế.m loạn xạ.

Từ đầu, đến xương quai xanh, rồi đến…

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm.

Nằm ngẩn người trên giường một lúc, tôi khẽ vén chăn lên nhìn.

Quả nhiên, bị bẩn rồi.

Nam Mục không phát hiện ra điều gì bất thường, ban ngày vẫn giao tiếp với tôi như thường lệ, buổi tối chủ động để lại chỗ cho tôi.

Để không cho Nam Mục thấy được sự khác lạ của mình, tôi vẫn nằm sát mép giường như mọi khi.

Vừa nằm xuống, giấc mơ tối qua lại bắt đầu không kiểm soát được mà tua lại trong đầu tôi.

Từng cảnh một, ngay cả chi tiết cũng rõ ràng đến kinh người.

Phía sau, Nam Mục trở mình, cánh tay vô tình lướt qua lưng tôi.

Chỉ một cái chạm nhẹ, tôi ngay lập tức cảm thấy toàn thân dựng tóc gáy, đầu óc như nổ tung.

“Cậu sao thế?” Nam Mục nhìn tôi, “Sao lại run?”

Hơi thở ấm áp lướt qua gáy, những luồng điện chạy khắp cơ thể tôi.

Trong tình trạng đó, ngay cả lưỡi tôi cũng run rẩy.

“Không… không có gì.”

“Thật ư?”

“Tôi chỉ cảm thấy hơi nóng…” Tôi dùng mu bàn tay quệt lên trán, “Hay là tôi ngủ dưới đất đi?”

Nam Mục ngồi dậy, chống tay bên cạnh tôi, nhìn tôi từ trên xuống.

Phòng tối om, tôi không nhìn rõ biểu cảm của Nam Mục, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt của anh.

Trong khoảnh khắc, tim tôi đập dữ dội, hoàn toàn quên mất mình định làm gì, năm ngón tay cũng vì căng thẳng mà nắm chặt ga giường.

“Nói gì ngốc thế? Bây giờ là mùa đông, nhiệt độ ngoài trời còn xuống dưới không độ cơ mà.”

Thấy tôi không nói gì, Nam Mục nheo mắt lại, cố ý hạ giọng:

“Cậu thực sự muốn ngủ dưới đất à?”

Không đợi tôi trả lời, Nam Mục lại nói: “Thôi được rồi, tiếc thật, tôi khá thích ngủ cùng cậu, vì buổi tối lạnh lắm.”

Nghe anh nói vậy, tôi chẳng còn bận tâm liệu Nam Mục có phát hiện ra sự khác lạ của mình hay không, lập tức quay người lại.

“Không ngủ dưới đất nữa, không ngủ dưới đất, tôi ngủ cùng anh.”

Nam Mục nhanh chóng ngủ thiếp đi, chỉ còn tôi mở to mắt, tỉnh táo lạ thường.

Nghe tiếng thở dần đều đặn của anh phía sau, tôi lén lút lấy điện thoại ra, mở trình duyệt tìm kiếm: “Đàn ông thích đàn ông có bình thường không?”

 

back top