PHÁT HIỆN MÌNH LÀ THIẾU GIA GIẢ NHÀ HÀO MÔN, LẠI GẶP ANH TRAI MẮC BỆNH TÂM LÝ

Chương 6

Cố Lạc chu đáo hơn anh trai cô ấy một chút, đã đặt cho tôi một căn phòng tổng thống dài hạn, mỗi ngày đều có nhân viên mang đến ba bữa ăn giàu dinh dưỡng.

Sau khi nằm bẹp như xác c.h.ế.t hơn nửa tháng, tôi cảm thấy không thể tiếp tục tiêu tiền của cô gái nhà người ta như thế này được nữa.

Thế là tôi quyết định ra ngoài tìm việc!

Không có học thức, không có kỹ thuật chuyên môn, làm sao tôi có thể nổi bật giữa hàng nghìn, hàng vạn sinh viên đại học mỗi năm đây?

Sau một ngày bận rộn nhưng chẳng được tích sự gì, tôi trở về chiếc giường lớn mềm mại trong khách sạn, không khỏi buồn bã rơi nước mắt.

Quả nhiên tôi không chịu được khổ, chỉ thích hợp được người khác nuôi dưỡng.

Đúng lúc đang buồn rầu than thân trách phận, chuông cửa khách sạn vang lên, tôi nghĩ là bữa ăn của mình đến rồi, vừa khóc vừa cười mở cửa, nhưng đợi đến khi nhìn rõ người đứng ngoài cửa thì —

Thà cứ để tôi đói còn hơn!

 

 

back top