SAU KHI THẾ THÂN BỊ BẠCH NGUYỆT QUANG ĐÁNH DẤU, KIM CHỦ ĐIÊN RỒI

Chương 6

Đêm khuya, không biết thời tiết này rốt cuộc là chuyện gì, đã vào cuối thu rồi mà vẫn nóng thế.

Chăn quấn quá chặt, kéo thế nào cũng không ra, tôi nửa mơ nửa tỉnh, gáy đột nhiên đau nhức lạ thường.

Trong mơ tôi đang đấu trí đấu dũng với một con rắn lớn, con rắn bị đá đau, kêu to một tiếng, tôi còn chưa kịp vui mừng đã bị rắn cắn vào đầu.

Không khí, tôi cần không khí.

Khó chịu quá.

Ôi—

Sáng sớm Lục Tư Niên vừa nhìn thấy tôi đã hỏi: "A Nhiên ở đây, cậu không vui sao?"

"Anh nghĩ sao?"

Hắn im lặng một chút: "Cậu ấy sẽ đi sớm thôi."

"Ồ." Tùy anh!

"Hơn nữa—" Thấy tôi đáp lời, Lục Tư Niên lại nói, "Không phải tôi bảo cậu ấy đến đây!"

Giải thích cái này làm gì? Cũng chẳng ai muốn nghe.

Tôi quay lưng về phía hắn, nhưng không tiếp tục bước đi.

"Là trợ lý An, Hạ Nhiên hỏi địa chỉ của tôi, cậu ta đã tiết lộ. Tôi chưa từng nói với Hạ Nhiên bất cứ điều gì về cậu."

"Anh tất nhiên sẽ không nói!"

Đã đau đầu rồi, nghe lời này lại càng thêm khó chịu, Lục Tư Niên làm sao có thể nhắc đến tôi với Hạ Nhiên chứ! Hắn phải giữ hình tượng bạn trai hai mươi bốn chữ hiếu trước mặt người mình yêu, tất nhiên là giấu còn không kịp.

"Gọi cả họ lẫn tên à? Không sợ A Nhiên của anh giận sao?"

Tôi nhướng mày nhìn hắn, vẻ mặt Lục Tư Niên có một khoảnh khắc ngây ra, sau đó dịu lại. "Tôi sẽ bảo cậu ấy đi."

"Bảo ai đi?" Giọng nói lười nhác truyền đến từ trên lầu, tôi giật mình.

Người có thể xuất hiện trong căn nhà này ngoài Hạ Nhiên ra thì còn ai nữa, xong rồi, lại bị cái tên ngốc Lục Tư Niên này hại rồi.

Hạ Nhiên nghe Lục Tư Niên nói như vậy, có khi nào cậu ta nghĩ tôi đang giật dây ly gián không?

Quả nhiên, Hạ Nhiên nhìn tôi cau mày, mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi, giọng điệu lạnh lẽo.

"Cậu không dán miếng dán ngăn cách."

 

back top