SAU MỘT ĐÊM XUÂN PHONG, TRẪM MANG THAI ĐỨA CON CỦA TƯỚNG QUÂN

Chương 17

Không lâu sau. Ta sinh hạ một nam anh.

Lâm Phàm xem xong, có chút suy sụp: "Hoàng thượng, sao người lại sinh ra một bản thu nhỏ của Tần Trạm vậy?"

Lần này xong đời rồi. Sau này lập Thái tử cũng không có cách nào giải thích.

Ta thì lại rất thích. Chiếu cáo thiên hạ Hiền phi thuận lợi sinh hạ kỳ lân, lập làm Thái tử.

Dân gian đồn đại Hiền phi được ba ngàn sủng ái tập trung vào một thân, Hoàng thượng lập lời thề vì nàng mà vĩnh viễn không nạp thiếp.

Chỉ có Tiểu Phúc Tử hầu hạ Hoàng thượng thân cận nhất mới biết, căn bản không có Hiền phi nào cả. Kẻ mỗi đêm ra vào cung điện tẩm cung hầu hạ không kiêng kỵ, chính là Tần Đại Tướng quân hiển hách chiến công của triều đình.

Tần Trạm khắc một nụ hôn lên trán ta: "Thần khi nào có thể thăng lên Hoàng hậu?"

Ta bật cười, đây là muốn danh phận rồi. Thế là ta tổ chức một hôn lễ Đế Hậu.

Các đại thần nhìn tân nương thô to năm bè bảy mảng, tấm tắc kinh ngạc.

"Tân nương này thật là tráng kiện, phải cao hơn Hoàng thượng một cái đầu chứ."

"Dáng đi của hắn không hề thục nữ chút nào, sao càng nhìn càng giống Tần Tướng quân..."

"Không chỉ vậy, theo ta thấy, Thái tử càng lớn càng giống Tần Tướng quân."

Lâm Phàm cười như hồ ly rợn người: "Quan trường như chiến trường, chư vị nên ghi nhớ điều không nên nhìn thì đừng nhìn, điều không nên nói thì đừng nói..."

Các đại thần trong lòng đã có đáp án, nhưng không dám giận mà không dám nói. Dù sao Tần Trạm nắm trong tay mấy chục vạn đại quân!

May mắn thay, giờ đây hải yến hà thanh, sơn hà đổi mới từng ngày. Bọn họ tự nhiên vui lòng nhắm một mắt mở một mắt.

(HẾT CHÍNH VĂN)

 

back top